Trường Bình quay đầu nhìn bên ngoài, mặt tuyết có người trượt băng, nói: "Ngự hoa viên trong cung có một cái hồ rất to, mùa đông sẽ đóng một lớp băng rất dày. Khi còn nhỏ ta rất thích chơi, vẫn luôn muốn đi lên mặt băng chơi, mẫu phi của ta sợ ta ngã nên không đồng ý. Ta liền đến chỗ phụ hoàng ta cầu xin, phụ hoàng ta chiều ta, liền dẫn ta cùng lên băng chơi..."
Trên mặt nàng lộ ra nụ cười và hoài niệm, khuôn mặt sáng sủa mang theo chút dịu dàng, Dung vương nhìn đến có chút ngơ ngẩn. Tỉnh táo lại, hắn nói: "Xem ra công chúa rất được tiên hoàng sủng ái."
Trường Bình gật đầu: "Vương gia thì sao?"
Dung vương uống thêm một ly rượu nữa, bình đạm nói: "Bổn vương từ nhỏ đã không được sủng ái."
Trường Bình cầm ly lên cụng vào ly của hắn, lại uống cạn rồi nói: "Sinh trong Hoàng gia, cho dù là được sủng ái hay không được sủng ái, đều không thể nào nắm giữ vận mệnh của mình trong tay."
Dung vương cũng ngửa đầu uống hết rượu trong chén, sau đó nói: "Ta thấy công chúa ngược lại sống rất tuỳ ý."
Trường Bình nhìn hắn mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ nói: "Năm ta mười sáu tuổi, phụ hoàng ta đặt một danh sách trước mặt ta, bảo ta từ bên trong chọn ra một người làm phò mã. Lúc đó ta hỏi phụ hoàng, nhất thiết cần phải chọn trong bọn họ sao? Nếu như bọn họ đều không tốt thì sao?"
Nói đến đây, nàng mỉm cười một chút, trong nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622502/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.