Cung yến chính là như vậy, tưởng chừng náo nhiệt vui vẻ nhưng thật ra lại nhàm chán vô vị. Trường Bình ngồi ở hàng đầu cung yến, nhìn vũ cơ vặn eo nhảy múa, lười biếng nhấp một ngụm rượu.
"Hoàng thượng đến tuổi này quả thật nên thành hôn rồi, cho dù không thành hôn thì định trước chuyện hôn sự cũng được!"
"Còn không phải sao, ngài có bối phận cao trong tông thất chúng ta, ngài qua nói với Thái hoàng thái hậu đi."
........
Vài tiểu tông thất ngồi bên cạnh nhỏ giọng tán gẫu, Trường Bình liếc mắt nhìn bọn họ rồi đứng dậy đi ra ngoài, đều là một đám ngu xuẩn, thật sự coi trọng chính mình. Người thông minh đều có thể nhìn ra, Hoàng thượng đang đợi đích nữ của Định Quốc Công lớn lên.
Đây cho dù là Hoàng thượng tự nguyện, hay là phu thê Định Quốc Công yêu cầu, nhưng hai bên hẳn là đã ngầm hiểu với nhau. Hoàng thượng tự mình nguyện ý, Định Quốc Công nâng đỡ, loại tình huống này, ai mơ mộng hão huyền muốn quấy rầy chính là tự tìm ngược.
Đi từ cửa sau sảnh yến hội ra ngoài, đi vài bước đến một cái ao nhỏ, nàng ta đi qua đứng bên ao nhìn về phương xa. Vì là năm mới, trong cung mỗi một nơi đều treo đèn lồng chúc mừng, điểm thêm chút ấm áp cho mùa đông lạnh giá.
Nàng ta chợt nhớ tới khi còn chưa xuất giá, phụ hoàng chính là ở bên cái ao này nói với nàng ta: "Trường Bình của ta là công chúa cao quý nhất trên đời, nên tuỳ ý mà sống."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622499/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.