Từ khi đến thời hiện đại, Đường Thư Nghi căn bản không nghĩ đến Tiêu Hoài, là cô cố ý không để mình suy nghĩ, bởi vì chỉ cần nghĩ đến thì cô sẽ đắm chìm trong nỗi đau về cái c.h.ế.t của Tiêu Hoài. Khi ở Đại Càn cô không cảm thấy như vậy có gì không tốt, nhưng bây giờ nhìn chính mình lúc trước làm việc quá cảm tính.
Cuộc đời con người không chỉ có tình yêu, còn có rất nhiều thứ khác. Mà cô lại tìm chìm đắm trong nỗi đau mất đi Tiêu Hoài mà không thể tự thoát khỏi. Đó là không có trách nhiệm với chính mình, càng không có trách nhiệm với ba đứa trẻ. Cho nên, những ngày này cô bắt chính mình không được nghĩ tới hắn.
Nhưng khi nhìn thấy con đao này, đôi mắt cô bất giác chua xót. Con d.a.o này rất giống với Yển Nguyệt đao của Tiêu Hoài, biết bao nhiêu sáng sớm, cô ngồi dưới mái hiên Thế An Uyển, nhìn Tiêu Hoài cầm Yển Nguyệt đao.....
"Cô Đường thích con đao này?" Lý Tề Chi nhìn thấy cô nhìn con đao đến phát ngốc thì hỏi.
Đường Thư Nghi vâng một tiếng, sau đó quay đầu hỏi ông chủ: "Con đao này giá bao nhiêu?"
"Tám vạn."
Ông chủ thấy cô là người trong nghề, cũng không nói nguồn gốc của con đao, trực tiếp báo giá. Đường Thư Nghi không mặc cả, trực tiếp thanh toán bằng thẻ. Lý Tề Chi vốn dĩ muốn mời Đường Thư Nghi ăn tối để cảm ơn, nhưng nhìn thấy cô sau khi nhìn thấy con đao này, dáng vẻ không còn hứng thú là bao, liền không nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622494/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.