🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiêu Tiểu Quai đã ngủ ngon giấc, mọi người ngồi nói chuyện cùng nhau. Ra đi ba bốn năm mới về, tất nhiên có rất nhiều lời muốn nói với nhau. Mãi cho đến khi trời đã tối đen, Đường Thư Nghi mới bảo Lý Cảnh Tập hồi cung, Tiêu Ngọc Châu đi tiễn hắn về. Đến lúc này, hai người mới có cơ hội ở chung với nhau.



"Đi tới hoa viên một lát đi." Lý Cảnh Tập thấp giọng nói.



Tiêu Ngọc Châu ừ một tiếng, hai người đi song song với nhau tới hoa viên, người hầu đi theo xa xa đằng sau. Đi chưa được vài bước, Tiêu Ngọc Châu cảm giác bàn tay mình bị một bàn tay to lớn khác nắm lấy, trái tim không khỏi nhảy lên một cái.



Gần bốn năm xa cách, hai người như có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với nhau, nhưng giờ phút này không ai trong bọn họ mở miệng nói chuyện, chỉ lẳng lặng cảm nhận sự yên tĩnh ở nơi này.



Nắm tay nhau đi vào trong hoa viên, người hầu đi theo chỉ đứng ở cửa hoa viên để chờ, hai người đi đến gần núi giả thì dừng lại, bọn họ nhìn nhau. Bốn năm qua đi, trên người thiếu nữ đã thiếu đi sự ngây ngô, nhiều thêm dáng vẻ yêu kiều duyên dáng của một đại cô nương, nàng rực rỡ như ánh nắng rạng đông khiến người khác không thể nhìn thẳng. Còn thiếu niên trước đây, bây giờ đã dần trổ mã thành một nam tử cao lớn, dáng người cường tráng, khuôn mặt tuấn lãng.



Hai người nhìn nhau, chớp mắt một cái, Tiêu Ngọc Châu phì cười, đánh vỡ cảm giác

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622480/chuong-630.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.