"Cái gì?" 
 Lý Cảnh Tập đùng một tiếng đứng lên, đồng thời vẻ mặt cũng mang theo hoảng sợ. Hắn nhìn Đường Thư Nghi oan ức nói: "Sư phụ, có phải ta làm sai chuyện gì không?" 
 Hắn cảm thấy chắc chắn mình đã làm sai chuyện gì đó, Đường Thư Nghi không muốn gả Ngọc Châu cho hắn, nhưng lại không tiện nói rõ, nên mới ra ngoài du lịch vài năm. 
 Đường Thư Nghi không biết nên khóc hay nên cười: "Ngài rất giỏi, không làm gì sai cả. Ngài biết tính khí của thần, có chuyện gì sẽ nói trực tiếp." 
 "Vậy tại sao lại..." Lý Cảnh Tập sắp muốn khóc rồi. 
 "Một là vì thần và Quốc Công gia muốn ra ngoài xem giang sơn Đại Càn ta, hai là vì Ngọc Châu." Đường Thư Nghi nói: "Sau khi nữ tử thành thân, phần lớn đều bị giam trong nội trạch, muốn ra ngoài chơi cũng không dễ dàng. Chúng thần muốn nhân lúc nó còn nhỏ tuổi, dẫn ra ngoài dạo chơi nhiều một chút." 
 Sự căng thẳng và oan ức trên mặt Lý Cảnh Tập đã hoàn hoãn hơn rất nhiều, trầm mặc một lúc rồi mới nói: "Ta sẽ nỗ lực, đợi đến khi các ngài quay về, ta nhất định sẽ bãi bình tất cả." 
 Vẫn là câu nói cũ, cho dù có không nguyện ý đến thế nào, hắn cũng không cách nào ngăn cản, cũng không ngăn cản được. 
 "Vâng, chúng thần đều tin ngài." Đường Thư Nghi mỉm cười nói. 
Đã giải quyết xong phía Lý Cảnh Tập, trước khi rời đi để Tiêu Ngọc Châu đến gặp hắn, sau đó Đường Thư Nghi, Tiêu Hoài và Tiêu Ngọc Châu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622478/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.