Mặc dù Trường Bình công chúa tính tình thẳng thắn, làm việc tuỳ tính nhưng nàng ta rất biết phân biệt thị phi, nếu không nàng ta cũng sẽ không tuỳ ý được lâu như vậy.
Đối với đương kim Hoàng thượng còn có Thái hoàng thái hậu, nàng ta trước giờ cho rằng bọn họ chỉ có tình cảm ngoài mặt, dù sao lúc trước bọn họ cũng không qua lại nhiều, khi Hoàng thượng khó khăn, nàng ta càng chưa từng giúp hắn cái gì. Cho nên, sau khi đương kim Hoàng thượng kế vị, hành vi của nàng ta đã kiềm chế hơn rất nhiều.
Nhưng nàng ta không ngờ tới, Hoàng thượng hỏi ý kiến của nàng ta xong mới đồng ý chuyện hôn sự giữa nàng ta và Dung vương, Thái hoàng thái hậu còn dặn dò nàng ta rất nhiều thứ, thậm chí Thái hoàng thái hậu còn cho Dung vương áp lực không nhỏ.
Đối với chuyện này, nàng ta thật sự cảm thấy rất ấm áp. Lại thở dài một hơi, nàng ta nói: "Định Quốc Công phu nhân dạy dỗ Hoàng thượng rất tốt."
Dung vương không ngờ nàng ta lại đột nhiên nói ra một câu như vậy, nhưng liên quan đến Hoàng thượng, hắn cười phụ hoạ: "Đúng vậy, mặc dù Hoàng thượng tuổi còn trẻ, nhưng có năng lực và trí tuệ của bậc minh quân."
........
Tin tức Trường Bình công chúa và Dung vương sắp thành hôn dẫn đến náo động không nhỏ. Nhưng hôn sự của hai người là được Hoàng thượng hạ thánh chỉ, nói rõ Hoàng thượng ủng hộ mối hôn sự này, những quyền quý ở thành Thượng Kinh cũng gửi quà mừng.
Trường Bình công chúa đang mang thai, hôn sự giữa hai người tất nhiên không thể trì hoãn, một tháng sau hai người tổ chức hôn lễ, Lý Cảnh Tập cũng đích thân tới tham dự. Sau khi thành thân, Dung vương không lập tức rời đi, bởi vì rất nhanh liền đến ngày thành thân của Tề Nhị và Hạ Đại Lan.
Hôn lễ của Tề Nhị và Hạ Đại Lan rất hoành tráng, Trường Bình công chúa với tư cách là kế mẫu còn cho thêm Hạ Đại Lan một chút của hồi môn.
Mặc dù Tiêu Hoài và Tề Lương Sinh không thích nhau, nhưng hai nhà liên quan đến nhau không ít chuyện, chưa kể chuyện hôn sự của Tề Nhị và Hạ Đại Lan, Tiêu Hoài còn là người làm mai, cho nên trong ngày hôn lễ, cả nhà bọn họ đều đến tham dự.
Giai Ninh đã mang thai được tám tháng, bụng nàng ấy rất to, Tạ Hi Hoa cũng mang thai bốn năm tháng, hai người họ ôm bụng lớn,Tiêu Ngọc Châu và Đường Thư Nghi mỗi người chăm sóc một người. Không ít người đến nói với Đường Thư Nghi, đợi ăn rượu mừng nhà bọn họ.
Yến tiệc kết thúc, Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh đã đợi ở bên ngoài bàn tiệc nữ từ sớm, nhìn thấy Giai Ninh và Tạ Hi Hoa đi ra, hai người vội vàng đi tới đỡ tức phụ của mình, thu hút không ít ánh mắt ngưỡng mộ. Còn có không ít người nhìn chằm chằm vào bụng của Đường Thư Nghi, nếu lại sinh thêm một nhi tử nữa thì tốt biết bao, bọn họ chắc chắn sẽ đến cầu thân từ sớm.
Chớp mắt lại trôi qua hơn một tháng, ngày dự sinh của Giai Ninh đã đến, nhưng nàng ấy vẫn không có động tĩnh gì. Nhưng người của Thế An Uyển và Thanh Phong Uyển đều bắt đầu sẵn sàng lâm trận. Đường Thư Nghi buổi tối đi ngủ cũng phải cảnh giác.
Đêm hôm đó, Đường Thư Nghi cảm thấy mới chợp mắt không lâu, giọng nói của Thuý Trúc từ bên ngoài truyền đến, "Phu nhân, Đại thiếu nãi nãi động rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://truyentop.net/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/626.html.]
Đường Thư Nghi vừa nghe vậy, vội vàng ngồi dậy mặc quần áo, Tiêu Hoài cũng lập tức rời giường. Phu thê hai người đơn giản thu thập một chút, liền bước nhanh đến Thanh Phong Uyển. Tiêu Hoài thấy Đường Thư Nghi gấp gáp, sợ nàng ngã, liền đỡ lấy cánh tay nàng.
Đến Thanh Phong Uyển, thấy rằng toàn bộ viện đèn đuốc sáng trưng. Tiêu Ngọc Thần đứng ở cửa phòng sinh, nói với bà tử đang canh gác ở đó: "Còn chưa bắt đầu sinh sao, sao ta không thể đi vào?"
Bà tử kia vẻ mặt khó xử giải thích gì đó với hắn, Đường Thư Nghi thấy vậy bước nhanh đi đến, vén rèm đi vào trong. Liền thấy Giai Ninh nằm trên giường sinh, khuôn mặt đau khổ đến méo mó.
"Cửa mình mở được một ngón tay rồi," Bà đỡ lập tức nói: "Cách lúc sinh hẳn là còn một đoạn thời gian nữa, tốt nhất để Đại thiếu nãi nãi ăn chút gì đó, lúc sinh mới có sức."
"Mau phái người đi chuẩn bị." Đường Thư Nghi phân phó một tiếng xong, quay đầu lại nhẹ giọng nói với Giai Ninh: "Đừng sợ, nương ở bên con."
Giai Ninh gật đầu, Đường Thư Nghi lại nói: "Để Ngọc Thần vào với con đi, đợi khi con sinh lại bảo nó ra ngoài."
"Vâng." Giai Ninh chịu đựng đau đớn nói.
"Ngọc Thần con vào đi."
Đường Thư Nghi hét lên về phía cửa, rèm cửa lập tức được vén lên, sau đó Tiêu Ngọc Thần sải bước đi vào. Đường Thư Nghi tránh ra, để tiểu phu thê hai người ở với nhau.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, đến khi trời gần sáng, bà đỡ nói rằng có thể sinh, Giai Ninh bảo Tiêu Ngọc Thần đi ra ngoài. Tiêu Ngọc Thần không muốn rời đi, Đường Thư Nghi nói: "Con ở đây ảnh hưởng đến chuyện sinh hài tử, ra ngoài đi, có ta ở đây canh rồi."
Tiêu Ngọc Thần mang vẻ mặt lo lắng đi ra ngoài, Đường Thư Nghi ngồi bên cạnh Giai Ninh, lúc nào cũng nắm tay nàng ấy. Bên ngoài, Tiêu Ngọc Thần đang đứng ở cửa phòng sinh, Tiêu Hoài, Tiêu Ngọc Châu cùng với Tiêu Ngọc Minh và Tạ Hi Hoa đều đang đợi trong viện.
Tròng phòng sinh truyền đến từng tiếng kêu la đau đớn của Giai Ninh, đến khi bầu trời hoàn toàn sáng lên, cùng với một tiếng kêu đau đớn của Giai Ninh, một tiếng khóc lớn của anh nhi phát ra từ phòng sinh.
Sau đó có người mở rèm ra nói: "Chúc mừng thế tử gia, mẫu tử bình an."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]