Chương trước
Chương sau
Đường Thư Nghi không nhịn được nói với Tiêu Hoài: "Sức mạnh dính người này đều là học từ chàng."

Tiêu Hoài: "..."

Đây có là đang chê hắn phiền?

Hắn trầm mặt không lên tiếng, Đường Thư Nghi thấy thế lập tức nói: "Ưu điểm này của chàng đều nên truyền lại cho nó."

Trên mặt Tiêu Hoài mang theo nụ cười, Đường Thư Nghi quay mặt đi mỉm cười, nam nhân khi ấu trĩ chẳng kém gì một hài tử. Tuy nhiên, tình cảm tiểu phu thê Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh tốt như vậy, nàng tất nhiên vui mừng.

Suy nghĩ một hồi, nàng gọi đôi tiểu phu thê đến, bảo hai người cùng nhau về phủ, tránh khỏi nhìn như ngưu lang chức nữ. Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh đều có chút ngại ngùng, nhưng hai người vẫn vui vẻ mà thu dọn đồ vật về phủ.

Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Châu ở lại biệt viện thêm một tháng nữa mới trở về nhà, hôm sau liền nhận được bái thiếp của Lam gia lão phu nhân. Nàng không quen biết vị Lam lão phu nhân này, nhưng ở yến hội gặp qua bà ấy vài lần, hơn nữa Xu Mật Viện Sự là chính nhị phẩm, vẫn phải cho mặt mũi.

Ngày hôm sau, ăn sáng xong không lâu, Lam lão phu nhân dẫn Lam Thư Ngữ tới, Đường Thư Nghi, Giai Ninh và Tiêu Ngọc Châu ra tiếp đón bọn họ.

"Mấy ngày trước, tôn nữ này của ta đi dâng hương, trên đường về xe ngựa bị hỏng, may mà thế tử cho nó mượn xe, mới an toàn về nhà, thật sự rất cảm ơn thế tử." Lam lão phu nhân nói.

Đường Thư Nghi và Giai Ninh sững sờ, cả hai đều không biết chuyện này. Nhưng đây cũng không phải chuyện gì lớn, Đường Thư Nghi mỉm cười nói: "Nó gặp phải giúp một tay cũng là chuyện nên làm."

Lam lão phu nhân: "Là thế tử tốt bụng."

Đường Thư Nghi và Lam lão phu nhân nói chuyện, ánh mắt Lam Thư Ngữ thỉnh thoảng liếc nhìn Giai Ninh quận chúa, hơn nữa nhiều lần nhìn bụng dưới của Giai Ninh. Nàng ta cảm thấy mình xét về tướng mạo nàng ta cũng không thua kém gì Giai Ninh quận chúa, mặc dù nàng ta là thứ nữ, nhưng phụ thân nàng ta là quan viên chính nhị phẩm, gả cho Tiêu Ngọc Thần làm thiếp là nàng ta gả thấp. Cộng thêm Giai Ninh quận chúa mãi chưa mang thai, Định Quốc Công phu nhân và Tiêu Ngọc Thần hẳn là sẽ không từ chối nàng ta.

Ánh mắt Lam Thư Ngữ cứ nhìn về phía Giai Ninh, Giai Ninh tất nhiên có thể cảm nhận được. Lúc ban đầu nàng ấy lễ phép khẽ mỉm cười với đối phương, Lam Thư Ngữ thu lại ánh mắt. Nhưng không lâu sau lại nhìn nàng ấy, mà ánh mắt vẫn luôn nhìn bụng dưới của nàng ấy, nụ cười trên mặt Giai Ninh biến mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://truyentop.net/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/595.html.]

Đường Thư Nghi và Lam lão phu nhân nói chuyện một lúc, Lam lão phu nhân đứng dậy cáo từ, mục đích chính hôm nay bà ấy đến đây là để cảm ơn, cảm ơn xong liền cáo từ. Đường Thư Nghi không giữ lại, bảo Thuý Trúc tiễn bà cháu hai người ra cổng phụ.

"Vị tiểu thư Lam gia này thân phận hẳn là không phải đích nữ bình thường, nếu không Lam lão phu nhân tại sao vì chuyện của nàng ta, đặc biệt chạy đến đây một chuyến." Đợi hai bà cháu kia rời đi, Giai Ninh nói với Đường Thư Nghi.

Đường Thư Nghi nghĩ đến Lam gia, sau đó nói: "Nghe nói Lam đại nhân có một thiếp thất, là biểu muội thanh mai trúc mã. Biểu muội này là nữ nhi của di mẫu Lam đại nhân, cũng là nữ nhi của muội muội Lam lão phu nhân."

Có thể nghe được chuyện này, vẫn là vì cho dù là Lam đại nhân hay Lam lão phu nhân đều rất sủng ái vị biểu muội thiếp thất này. Những gia đình quyền quý ở Thượng Kinh, mặc dù mỗi nhà đều có thiếp thất, nhưng thật sự sủng ái thiếp thất, gần như không có, bởi vì không hợp quy củ.

"Vậy vị Lam tiểu thư kia chính là nữ nhi mà biểu muội thanh mai trúc mã của Lam đại nhân sinh ra?" Giai Ninh hỏi.

"Hẳn là như vậy," Đường Thư Nghi nói: "Lam đại phu nhân cũng không phải là người mềm yếu, nghe nói vị biểu muội thiếp thất khi sinh Lam Thư Ngữ xuất huyết nhiều, suýt chút nữa một xác hai mạng, sau này mặc dù cứu về được, nhưng không thể sinh con được nữa, mà Lam đại phu nhân kia sinh được ba nhi một nữ."

Giai Ninh nghe vậy thì ngạc nhiên, "Lam đại phu nhân này chắc là cũng được lòng của Lam đại nhân. Nếu không sao có thể có nhiều hài tử như vậy.”

Đường Thư Nghi mỉm cười: "Yến hội lần sau gặp được nàng ấy, ta sẽ chỉ cho con xem, đó chính là một phu nhân… rất thông minh."

Giai Ninh nhìn thấy biểu cảm vi diệu của nàng khi nói đến Lam đại phu nhân, cảm thấy sự "thông minh" của vị Lam đại phu nhân này hẳn là khác với người thường. Chỉ là không biết hôm nay Lam Thư Ngữ vẫn luôn nhìn nàng là có ý gì? Thật ra trong lòng nàng ấy có chút suy đoán, nhưng lại cảm thấy khả năng không lớn.

Bởi vì, chưa nói đến việc nàng ấy đã thành thân với Tiêu Ngọc Thần, cho dù hai người họ chưa thành thân, Lam Thư Ngữ cũng không đủ tư cách để thành thân với Tiêu Ngọc Thần. Về phần nói Lam Thư Ngữ muốn làm thiếp của Tiêu Ngọc Thần, Lam Thư Ngữ bằng lòng làm như vậy, Lam lão phu nhân và Lam đại nhân đều sẽ không đồng ý. Nữ nhi của đại quan nhị phẩm cho dù là thứ nữ cũng không thể làm thiếp cho người khác, nếu không sẽ là trò cười của toàn thành Thượng Kinh.

Nàng ấy đoán không sai, Lam lão phu nhân quả thật không đồng ý, biết được suy nghĩ của Lam Thư Ngữ, bà ấy thậm chí còn tức giận ngút trời.

Giờ khắc này, Lam Thư Ngữ quỳ gối trước mặt Lam lão phu nhân, nước mắt lăn dài trên mặt: "Tổ mẫu, ta là thứ nữ, ngài nói với thân phận này của ta có thể gả cho gia đình như thế nào? Mấy ngày trước ta nghe nói mẫu thân muốn gả ta cho một tiến sĩ nghèo, phụ thân cũng đồng ý rồi, ngài bảo ta về sau sống thế nào."

Lam lão phu nhân tức muốn chết, bàn tay bà ấy run rẩy chỉ vào Lam Thư Ngữ nói: "Vị tiến sĩ kia là do ta và phụ thân cháu ngàn tuyển vạn tuyển mà ra, mặc dù xuất thân nông gia nhưng nhân phẩm tài năng đều thượng giai, về sau có sự nâng đỡ của phụ thân cháu, tương lai chắc chắn sẽ không tệ, cháu sao có thể chịu khổ? Hơn nữa, cháu nghe ở đâu nói, là mẫu thân cháu chọn người cho cháu?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.