Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, Tiêu Dịch Nguyên đến phủ Định Quốc Công xin lỗi. Hôm qua vừa về nhà, Lục thị liền nói với hắn chuyện Đào thị đã làm gì, hắn cũng rất tức giận, Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh quận chúa có mang thai hay không, liên quan gì đến nàng ta?

Tìm thấy Đào thị, hắn mạnh mẽ khiển trách một hồi, lại hạ lệnh cấm túc Đào thị một tháng, sau đó sáng sớm hôm nay liền qua đây xin lỗi. Đới với chuyện này, Đường Thư Nghi không nói gì, có tha thứ hay không còn phải xem ý của Giai Ninh.

Chỉ thấy Giai Ninh nở một nụ cười đúng mực, "Không phải chuyện gì to tát, đều là người một nhà, ta biết tính khí của bá nương như thế nào."

Tiêu Dịch Nguyên thở phào nhẹ nhõm, nhưng còn chưa kịp thở xong đã nghe Giai Ninh lại nói: "Chỉ là tính tình của bá nương, người một nhà chúng ta không để ý, nhưng nếu bá nương đắc tội với người ngoài, chung quy lại cũng phiền phức."

Tiêu Dịch Nguyên siết chặt nắm đấm, "Đúng."

Hắn cũng chỉ có thể nói như vậy.

Giai Ninh nhìn hắn lại nói: "Nếu không thì thế này đi, để bá nương học thêm quy tắc, biết nên làm sao đối nhân xử thế, làm sao qua lại với người khác."

Vừa nói nàng ấy vừa nhìn Đường Thư Nghi hỏi: "Mẫu thân nghĩ sao?"

Đường Thư Nghi gật đầu, sau đó hỏi Tiêu Dịch Nguyên: "Dịch Nguyên cháu thấy sao?"

Tiêu Dịch Nguyên đương nhiên đồng ý, còn đứng dậy cảm ơn Đường Thư Nghi và Giai Ninh. Về việc liệu Đào thị học quy củ liệu có phải chịu khổ không, hắn cảm thấy chuyện này có thể xem nhẹ. Không phải hắn không hiếu thảo, mà vị mẫu thân này của hắn nếu không mạnh mẽ chỉnh đốn một hồi, nói không chừng sẽ gây ra họa lớn.

Nói xong mọi chuyện, Tiêu Dịch Nguyên cáo từ rời đi. Đường Thư Nghi mỉm cười hỏi Giai Ninh: "Con định để ai dạy quy tắc cho nàng ta?"

Giai Ninh: "Vào cung mời ma ma, trong cung có rất nhiều ma ma nghiêm khắc lại nghiêm túc."

Nàng ấy không hề kiêng kị, để Đào thị học quy tắc chính là muốn chỉnh đốn nàng ta. Đường Thư Nghi bật cười: "Được rồi, hai ngày rồi chưa thỉnh an Thái hoàng thái hậu, lát nữa phái người đưa thẻ bài vào trong cung."

"Vâng."

Mẹ chồng nàng dâu nhìn nhau mỉm cười, khoảnh khắc này bọn họ đều thưởng thức lẫn nhau --- bọn họ đều không phải hạng người sẽ chịu thiệt.

Ngày hôm sau, mẹ chồng nàng dâu cùng nhau vào cung, nói chuyện với Thái hoàng thái hậu một hồi, sau đó dẫn theo hai vị ma ma nghiêm khắc nhất trong cung trở về, buổi chiều hai vị ma ma này liền xuất hiện trước mặt Đào thị.......

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://truyentop.net/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/586.html.]

Những ngày tiếp theo của Đào thị đương nhiên sẽ không dễ dàng, cho dù đến đại hôn của Tiêu Dịch Nguyên và Đường An Lạc, hai vị ma ma đều đi theo Đào thị, phỏng chừng sau này hai người đều vẫn luôn đi theo Đào thị.

Một ngày náo nhiệt tưng bừng trôi qua, Lục thị gọi Đào thị đến trước mặt nói: "Dịch Nguyên đã cưới tức phụ về, ngươi vui rồi chứ."

Đào thị gật đầu, nhi tức phụ có xuất thân tốt, của hồi môn nhiều, hơn nữa nhi tử còn thích nàng ấy, nàng ta tất nhiên vui vẻ vô cùng.

"Chúng ta đến từ nông thôn, phong tục tập quán ở Thượng Kinh chúng ta đều không hiểu." Lục thị nhìn Đào thị lại nói: "Sau này mọi chuyện trong nhà học theo phủ Định Quốc Công, Quốc Công phu nhân không để nhi tức phụ sớm khuya chăm sóc phụ mẫu, không cần nhi tức phụ hầu hạ, chúng ta tất nhiên cũng không cần."

Đối với vấn đề này, Đào thị đã chuẩn bị tinh thần, không do dự mà đồng ý. Lục thị lại nói: "Nên sống chung với nhi tức phụ như thế nào, học hỏi Quốc Công phu nhân nhiều một chút."

Đào thị lại gật đầu, trải qua sự dạy dỗ của hai vị ma ma, nàng ta đã biết sự quan trọng của nhi tức phụ này với nhi tử, với cái nhà này của mình. Bây giờ suy nghĩ của nàng ta là, chỉ cần nhi tức phụ không đến tìm nàng ta gây chuyện, nàng ta tuyệt đối sẽ không kiếm chuyện với nhi tức phụ.

Ngày hôm sau, con dâu mới kính trà, Đường Thư Nghi đợi Đường An Lạc kính trà xong, kéo nàng ấy nói chuyện riêng. Hỏi nàng ấy từ ngày hôm qua đến ngày hôm nay như thế nào, Đường An Lạc thẹn thùng kể lại cẩn thận chi tiết. Đường Thư Nghi nghe thấy Lục thị và Đào thị đều không cần nàng ấy hầu hạ, còn nói không cần nàng ấy mỗi ngày sáng chiều đều phải đến chăm sóc, trong lòng mới thấy nhẹ nhõm.

Chẳng qua nàng vẫn nói: "Sau này nếu như chịu phải oan ức gì, hoặc gặp chuyện khó khăn cứ nói với ta."

Đường An Lạc nắm lấy cánh tay nàng gật đầu: "Cháu biết rồi cô cô."

Hai người lại nói chuyện một lúc, Đường Thư Nghi bọn họ liền về phủ Định Công.

Giờ phút này, Trần thái phi ngồi trước mặt Thái hoàng thái hậu, cầm khăn tay rơi nước mắt, "..... Điệt tử kia của ta trước giờ nhát gan, nếu như nói nó không làm tốt nhiệm vụ chắc chắn là có, như nói nó tham ôm còn tham ô nhiều tiền như vậy chắc chắn là chuyện không thể nào."

Vẻ mặt Thái hoàng thái hậu mang theo bất lực, "Ta nghe nói vụ án này là do Đại Lý Tự điều tra, nhân chứng vật chứng đều có đủ."

"Là có người vu oan đổ tội," Trần thái phi vội vàng nói: "Án tham ô này có khả năng nó cũng tham gia vào, nhưng nó chắc chắn không phải chủ mưu, nó không có gan cũng không có năng lực đó. Thái hoàng thái hậu, cầu xin ngài nói với Hoàng thượng, tha cho nó được không."

Thái hoàng thái hậu nặng nề thở dài một hơi: "Hậu cung không được phép can thiệp vào triều chính, chuyện ở trên triều ta quản không được, cũng không thể quản."

"Thái hoàng thái hậu, cầu xin ngài..."

Trần thái phi đứng dậy quỳ gối trước mặt Thái hoàng thái hậu, Thái hoàng thái hậu ngồi đó không nhúc nhích, bà ấy nhìn Trần thái phi nói: "Ngươi bái Phật nhiều năm, sao lại không nhìn rõ mọi chuyện chứ? Những người Trần gia kia là thật sự hiếu thuận với ngươi hay là lợi dụng ngươi, ngươi không cẩn thận suy nghĩ sao?"

Trần thái phi bị nói đến sững sờ, Thái hoàng thái hậu thấy bà ấy vẫn còn hồ đồ như vậy, cũng không nhiều nữa, bà ấy lại nói: "Trở về đi, cẩn thận suy nghĩ lời của ta nói. Về sau không cần gửi thẻ bài vào cung nữa, ta sẽ không gặp ngươi nữa."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.