Chương trước
Chương sau
Lúc trước khi dọn dẹp Thanh Phong Uyển của Tiêu Ngọc Thần, nàng đã chuẩn bị một phòng bếp nhỏ, nếu như tiểu phu thê bọn họ muốn ăn trong viện của mình, nàng hoàn toàn không có ý kiến.

Thuý Trúc trả lời một tiếng, trong lòng Đường Thư Nghi nghĩ lát nữa sẽ nói chuyện với Giai Ninh một lúc. Cho dù cảm thấy nàng ấy là một hài tử rất tốt, nhưng người với người ở chung với nhau, vẫn nên nói chuyện rõ ràng mới tốt, nếu không rất dễ hiểu lầm.

Không lâu sau nàng chỉnh trang xong, Thuý Trúc bọn họ lui ra ngoài, Tiêu Hoài thay y phục, hai người cùng nhau đi ra khỏi tẩm thất, nhìn thấy ba huynh muội đang ngồi trong tiểu hoa sảnh nói chuyện. Thấy Giai Ninh và Tiêu Ngọc Thần đều mặc y phục màu đỏ, vô cùng vui vẻ, trên mặt Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài đều nở nụ cười.

Bốn người đứng dậy hành lễ, Đường Thư Nghi vẫy tay bảo họ đứng dậy, sau đó nhìn Giai Ninh hỏi: "Có thích ứng được không?"

Giai Ninh mỉm cười gật đầu: "Thưa mẫu thân, thích ứng được."

"Từ nay về sau đây sẽ là nhà của con, có chỗ nào bất tiện, cứ bảo người thay đổi." Đường Thư Nghi mỉm cười nói.

Giai Ninh vội vàng nói: "Đều rất tốt."

Đường Thư Nghi mỉm cười rồi đi đến phòng ăn, tân tức phụ mới về nhà chồng, dè dặt là chuyện rất bình thường, từ từ là được rồi. Cả nhà cùng nhau vào phòng ăn, đồ ăn đều đã được dọn lên, mọi người ngồi xuống, nhưng Giai Ninh đi đến bên người Đường Thư Nghi, chuẩn bị gắp đồ ăn cho nàng.

Đường Thư Nghi thấy vậy xua tay nói: "Con ngồi xuống ăn đi, không cần hầu hạ ta."

Giai Ninh nghe xong liếc mắt nhìn Tiêu Ngọc Thần, Tiêu Ngọc Thần mỉm cười kéo nàng ấy đến bên người, nhỏ giọng nói: "Mẫu thân không phải đang khách khí với nàng."

Giai Ninh gật đầu, sau đó hành lễ Đường Thư Nghi: "Cảm ơn mẫu thân."

Đường Thư Nghi ừm một tiếng, Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh ngồi xuống, cả nhà bắt đầu ăn cơm, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, hiển nhiên trong phủ Định Quốc Công không có quy tắc khi ăn không được nói.

Nhưng Giai Ninh cũng không cảm thấy phủ Định Quốc Công không có quy tắc, trước đây nàng ấy đã từng tham dự yến hội với Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Châu, lễ nghi của hai người đều làm người ta không tìm được chút sai lầm.

Ngược lại nàng ấy còn cảm thấy, vừa ăn vừa nói chuyện như vậy không khí càng thêm ấm áp vui vẻ.

Ăn sáng xong, cả nhà lại di chuyển đến sảnh đường tiền viện, hôm nay tân nương tử phải kính trà. Vừa mới ngồi xuống, phòng bên Tiêu Dịch Nguyên và phòng bên Tiêu Kính cũng đi tới.

Sau đó Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh lần lượt kính trà, sau đó ngồi xuống cùng nhau tán gẫu một lúc, Tiêu Dịch Nguyên và Tiêu Kính bọn họ rời đi. Đường Thư Nghi giữ Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh ở lại nói chuyện.

Nâng chén trà lên nhấp một ngụm, Đường Thư Nghi nói: "Ta và phụ thân các con ngày thường không có nhiều quy tắc như vậy, về sau các con không cần buổi sáng tới thỉnh an. Trong viện các con có nhà bếp nhỏ, sau này các con có thể ăn trong viện của mình, đỡ phải chạy tới chạy lui."

Tiêu Ngọc Thần nghe vậy thì lập tức nói: "Sau này chúng con không thể ăn ở Thế An Uyển sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/576.html.]

Trong giọng nói của hắn có chút ấm ức.

Đường Thư Nghi bất lực, "Các con muốn ăn ở Thế An Uyển giống như trước đây cũng được, vẫn như lúc trước, đồ ăn chuẩn bị xong liền phái người tới gọi các con."

"Vậy sau này chúng con sẽ ăn ở Thế An Uyển." Tiêu Ngọc Thần nói.

Đường Thư Nghi ừm một tiếng, lại nói: "Các con đã thành gia rồi, phải có gia đình nhỏ của riêng mình, về sau các con tự quản lý chuyện trong gia đình nhỏ của mình. Ý của ta và phụ thân các con là, về sau mỗi tháng các con lấy một nghìn lượng bạc từ quỹ chung, coi như là chi phí tiêu xài của các con, tài sản riêng của Ngọc Thần cũng là của gia đình nhỏ các con. Những chuyện nhỏ nhặt ngày thường, ta và phụ thân các con sẽ không lo nữa."

Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh quận chúa sửng sốt, này chẳng khác nào phân bọn họ ra ngoài!

Lúc này lại nghe Đường Thư Nghi nói: "Đầu tiên là như vậy, đợi Ngọc Minh thành hôn xong, sẽ phân tài sản gia nghiệp trong quỹ chung cho ba huynh muội các con."

Đây là muốn phân gia sao!

Tiêu Ngọc Thần đứng dậy, nhìn Đường Thư Nghi nói: "Mẫu thân, là nhi tử làm sai chuyện gì sao?"

Nếu không tại sao phải phân gia, phụ mẫu còn sống thì không phân gia đã là truyền thống.

Đường Thư Nghi trầm mặc, trong lòng sắp xếp ngôn từ để giải thích với hắn, lúc này Tiêu Hoài nói: "Con không sai, chỉ là ta và mẫu thân con lười quản các con thôi."

Căn phòng trở nên yên tĩnh, Đường Thư Nghi liếc nhìn Tiêu Hoài, lời này nói ra mặc dù khó nghe, nhưng quả thật là ý tứ này. Chẳng qua nàng vẫn giải thích: "Các con không còn là tiểu hài tử nữa, phải tự lo chuyện của chính mình."

Tiêu Ngọc Thần nhìn Đường Thư Nghi rồi lại nhìn Tiêu Hoài, sắc mặt hai người đều bình tĩnh, nhưng hắn biết, phụ mẫu hẳn là đã lên kế hoạch từ lâu rồi.

Lúc này Tiêu Hoài đứng dậy, nói có chuyện muốn nói với Tiêu Ngọc Thần, hai người rời đi, trong phòng chỉ còn lại Đường Thư Nghi và Giai Ninh. Đường Thư Nghi vẫy tay gọi Giai Ninh đến ngồi bên cạnh, sau đó nắm tay nàng ấy nói:

"Con đừng nghĩ nhiều, phân gia là ta và Quốc Công gia đã nghĩ tới từ sớm, không liên quan tới con. Đến lúc đó mặc dù phân gia, nhưng vẫn sống cùng một trạch tử, các con muốn đến chỗ ta ăn cơm, chơi đùa đều có thể, chúng ta vẫn là người một nhà, chẳng qua là tự lo chuyện mỗi nhà mà thôi."

Giai Ninh gật đầu: "Phụ thân mẫu thân đều là người thông thái."

Khi mới nghe đến phân gia, nàng ấy quả thật rất kinh ngạc, nhưng sau đó cẩn thận suy nghĩ lại, phân gia rồi ngược lại khiến mọi người càng thêm hoà thuận. Tự lo chuyện của mình, sẽ tránh được rất nhiều mâu thuẫn ở những chuyện nhỏ nhặt.

Đường Thư Nghi mỉm cười: "Ta chính là lười, không muốn bận tâm quá nhiều. Nhà chúng ta ấy mà, ở những chuyện nhỏ nhặt không có quá nhiều quy định giáo điều, cái này từ từ con sẽ biết. Ta chỉ hy vọng sau này con và Ngọc Thần có thể sống vui vẻ hoà thuận."

Gia Ninh cảm thấy trong lòng ấm áp, chỉ một buổi sáng, nàng ấy đã có thể cảm nhận được không khí hoà hợp an lạc, không mưu mô tranh đấu, cho dù là hai phòng ngoài phủ cũng như vậy. Gia đình như vậy rất làm người yên tâm.

Mẹ chồng nàng dâu lại nói chuyện một lúc rồi ai trở về viện của người nấy. Ngày hôm sau lại mặt, Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh đến phủ Đoan thân vương trước, nói vài lời với Đoan thân vương, sau đó dẫn theo Lý Cảnh Hạo cùng đến phủ Lễ Quốc Công.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.