Đường Thư Nghi cười lớn nói: "Nhi tử của ta thật sự đã trưởng thành rồi."
Nàng đứng dậy đi ra ngoài, "Được rồi, con nghỉ ngơi cho tốt."
Nói rồi nàng đi ra ngoài, Tiêu Ngọc Thần đi theo tiễn nàng. Đi đến cổng viện, nàng dừng lại bước chân nói: "Sau khi thành hôn với Giai Ninh, con đừng nói với nàng ấy phải tôn trọng mẫu thân, nghe lời mẫu thân các thứ."
Nhi tức phụ nào nghe được những lời như vậy mà vui đâu.
Tiêu Ngọc Thần sững sờ một lát, sau đó gật đầu: "Nhi tử hiểu."
Đường Thư Nghi phất phất tay bảo hắn dừng lại, dẫn theo Thuý Trúc Thuý Vân trở về Thế An Uyển. Đến nơi, Tiêu Hoài đang uống trà trong tẩm thất, Đường Thư Nghi ngồi xuống đối diện hắn. Tiêu Hoài rót cho nàng một chén trà, nàng cầm chén nhấp một ngụm nói: "Chàng nói, đợi Ngọc Minh cũng thành hôn, chúng ta phân gia thế nào?"
Thời cổ đại có cách nói phụ mẫu còn sống không phân gia, nhưng Đường Thư Nghi cảm thấy tất cả người một nhà sống cùng với nhau, lợi ích dây dưa, cho dù đều là người rộng rãi, thời gian lâu rồi cũng sẽ đụng chạm nhau. Hơn nữa, nàng cũng không muốn lo nhiều chuyện như vậy. Dù sao phân gia, mỗi người tự lo chuyện của mình, có chuyện lớn người một nhà lại ngồi xuống cùng nhau thương nghị giải quyết.
"Có thể." Tiêu Hoài không chút do dự nói.
Đường Thư Nghi thoải mái dựa vào lưng ghế, "Ngọc Thần có thể kế thừa tước vị, Ngọc Minh tiếp quản Tây Bắc quân, hai huynh đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622410/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.