Ngày thứ hai, Đường Thư Nghi gọi nha hoàn Bạch Lộ bên người Tiêu Ngọc Châu đến trước mặt, nói cho nàng ấy chuyện để nàng ấy cải trang thành Tiêu Ngọc Châu ở ngày lễ Nguyên Tiêu, sau đó nói: "Tuy nói chúng ta đã chuẩn bị vô cùng chu đáo, nhưng mọi chuyện đều sẽ có vạn nhất, chuyện này xác định là sẽ có nguy hiểm nhất định."
Bạch Lộ nghe xong gật đầu: "Nô tỳ bằng lòng."
"Ngươi là con của hạ nhân trong phủ, sau khi mọi chuyện thành công, nếu người nhà ngươi có mong muốn thoát khỏi nô tịch, ta sẽ đưa khế ước bán mình của người nhà ngươi cho các ngươi. Nếu vẫn muốn ở lại trong phủ làm việc, ta sẽ bồi thường cho ngươi vàng bạc, an bài cuộc sống cho người nhà ngươi suôn sẻ."
Bạch Lộ vội vàng quỳ xuống dập đầu: "Tạ ơn phu nhân."
Đường Thư Nghi đỡ nàng ấy đứng dậy: "Hai ngày này, ngươi cứ đợi ở trong viện, học cách bắt chước Ngọc Châu."
"Vâng, nô tỳ xin cáo lui." Bạch Lộ hành lễ rồi xoay người đi ra ngoài.
Đường Thư Nghi tựa mình vào ghế cẩm thạch, suy nghĩ xem còn chuyện gì cần sắp xếp, phải chuẩn bị chu đáo dù là chi tiết nhỏ nhất. Tất nhiên cũng sẽ có người giả trang thành Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh, là binh sĩ trong quân của Tiêu Hoài.
Đối với những chuyện tiếp theo, nói không lo lắng là chuyện không thể nào. Nhưng nàng cũng có đủ tin tưởng, nàng tin tưởng vào phán đoán của mình, cũng tin tưởng vào Tiêu Hoài.
Bên kia, Tiêu Hoài đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622372/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.