Còn Tiêu Hoài nhìn biểu tình của Hoàng đế, đại khái đoán được y đang nghĩ cái gì. Trong lòng cười lạnh một tiếng: "Thần không thể nuốt lời, xin Hoàng đế tha tội."
Câu này khiến Hoàng đế nhất thời hưng phấn, y nheo mắt lại, "Xem ra Tiêu ái khanh muốn kháng chỉ."
Y giơ tay chỉ vào Tiêu Hoài, "Định Quốc Công Tiêu Hoài kháng..."
"Hoàng thượng."
Ngô Chính Tín - thân tín của của Hoàng đế đi ra hét to một tiếng, sau đó quỳ trên mặt đất nói: "Định Quốc Công vì đại triều đã lập không ít chiến công hiển hách, nếu ngài muốn ban thưởng, Định Quốc Công và phu nhân tình cảm sâu đậm, ngài đổi phần thưởng khác cũng được mà!"
Hoàng đế như bị nghẹn cơn tức trong cổ họng lên không được xuống cũng chẳng xong, vô cùng khó chịu. Y biết Ngô Chính Tín đang nhắc nhở y, bây giờ không phải là thời cơ trị tội Tiêu Hoài, nhưng y không thể chờ đợi được nữa. Bây giờ Tiêu Hoài đã là cái gai trong lòng y.
Y ngồi trên đó trầm mặc không nói, triều thần bên dưới im lặng, chờ đợi quyết định cuối cùng của y. Ngô Chính Tín sắp gấp muốn chết, nếu bây giờ Hoàng đế trị tội Tiêu Hoài, tuyệt đối không có chỗ nào tốt. Nếu Hoàng đế bị hạ bệ, hắn ta là thân tín của Hoàng đế cũng chẳng khá hơn là bao.
Hắn ta quay đầu nhìn Tiêu Khang Thịnh, Tiêu Khang Thịnh hiểu ý, đi đến bên cạnh Hoàng đế, thấp giọng nói: "Hoàng thượng, hôm nay Tiêu nhị công tử không đến tham gia cung yến, Định Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622338/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.