Bên kia Tiêu Hoài nghe tiếng hô hấp đều đều của nàng, hắn khe khẽ thở dài. Bởi vì hắn tập võ nên tai thính mắt tinh, lại không khống chế được mà cứ dồn sự chú ý lên người đối phương, đến cả hô hấp của nàng cũng nghe rõ, tự nhiên là không thể chìm vào giấc ngủ được. Hiện tại thấy nàng đã ngủ, hắn cũng nhắm mắt lại niệm thanh tâm chú, từ từ đi vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, lúc hắn tỉnh lại, Đường Thư Nghi vẫn còn đang ngủ say. Hắn nhẹ nhàng mặc y phục, sau đó đi ra sân chuẩn bị luyện quyền, nhưng thấy hạ nhân đã tới, nếu không phải bà tử thì cũng chính là tiểu nha hoàn, hắn đành cất bước đi tới võ trường.
Mới ra khỏi cửa viện, đã thấy hai người hầu cận của hắn đã đứng chờ sẵn ở đó. Từ trong tay bọn họ, hắn cầm lấy thanh Yển Nguyệt trường đao của mình. Hắn cất bước đi về phía trước, hai gã người hầu lập tức đuổi theo.
Vu Dũng Chí bước nhanh hai bước, đi đến bên người Tiêu Hoài, nhỏ giọng hỏi: "Chủ soái, có phải từ này về sau ngài có thể vào ở trong viện của phu nhân không?"
Tiêu Hoài bất mãn nhìn hắn một cái, thật sự không muốn trả lời, nhưng hắn vẫn đáp: "Phải."
Vu Dũng Chí cười ha hả: "Vậy hôm nay thuộc hạ sẽ chuyển đồ của ngài đến Thế An Uyển."
Tiêu Hoài cho hắn một ánh mắt hài lòng, khóe môi cũng không tự chủ được mà cong lên.
Đường Thư Nghi tỉnh lại, nàng vén màn lên, chỉ thấy trên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622333/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.