Nói xong trải nghiệm hai người đều cảm khái vô vàn, sau đó Đường Thư Nghi đột nhiên ý thức được một vấn đề, nàng nói: "Kiếp trước ta cũng được tên là Đường Thư Nghi, kiếp trước ngài cũng tên là là Lý Thừa Duẫn, cái này.... có quan hệ gì sao?"
Vẻ mặt Tiêu Hoài cũng rơi vào trầm tư, Đường Thư Nghi lại nói: "Vậy Tiêu Hoài và Đường Thư Nghi ở đây có khi nào đã xuyên đến hiện đại, trở thành chúng ta?"
"Cũng có thể là như vậy." Tiêu Hoài nói: "Ở hiện đại có nhà khoa học đưa ra lý luận về không gian thời gian, lúc đó ta không tin nó, nhưng bây giờ xem ra rất có khả năng là vậy."
Đường Thư Nghi tiêu hóa lời nói của hắn, sau đó nói: "Nói cách khác, Đường Thư Nghi và ta ở đây là hai người giống hệt nhau sống trong không gian song song. Ta là nàng, nàng là ta?"
Tiêu Hoài nghe nàng nói vậy thì lắc đầu: "Hai người là hai cá thể khác nhau, nàng là nàng, nàng ấy là nàng ấy."
"Vậy Tiêu Hoài lại là chuyện gì?" Đường Thư Nghi hỏi.
Tiêu Hoài lắc đầu: "Ta không biết."
Đường Thư Nghi suy nghĩ một hồi, cũng không nghĩ ra được nguyên nhân, xua tay nói: "Quên đi quên đi, đã như thế này rồi, không cần phải rối rắm nhiều như vậy. Chỉ mong Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài ở đây sẽ xuyên đến đó, trở thành chúng ta. Có như vậy, lòng ta mới thoải mái hơn."
Tiêu Hoài gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy.
Lời đều nói xong, cả hai đều cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622313/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.