Nhưng vết thương vừa được băng bó xong, quản gia đến bẩm báo: "Vương gia, trong cung truyền thánh chỉ đến."
Đoan thân vương nặng nề hừ một tiếng, sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Đến tiền sảnh, thấy Giai Ninh quận chúa và Lý Cảnh Hạo đã đến. Hắn ta đứng trước mặt Giai Ninh quận chúa, chỉ vào trán nói: "Nhìn đi, ngươi nhìn đi! Bổn vương vì ngươi mà phải gánh tội này."
Giai Ninh quận chúa cạn thấy cạn lời, nàng ấy nói: "Phụ thân, Tiêu công công vẫn còn đang đợi truyền chỉ. Chuyện ngài bị thương như thế nào, chúng ta lát sau lại nói có được không?"
Đoan thân vương lại nặng nề hừ một tiếng, sau đó nhìn Tiêu Khang Thịnh nói: "Truyền chỉ đi."
Tiêu Khang Thịnh cũng không nói nên lời, lúc trước cũng đã nghe nói Đoan thân vương là người hồ đồ, bây giờ mới thật sự tận mắt nhìn thấy. Chỉ là còn may, hai hài tử trông có vẻ đều rất tốt.
Đợi Đoan thân vương và tỷ đệ hai người quỳ xuống, Tiêu Khang Thịnh bắt đầu tuyên đọc thánh chỉ rồi rời đi. Đoan thân vương đứng lên, nhìn Giai Ninh quận chúa nói: "Ngươi cùng ta tới thư phòng, ta có chuyện muốn nói với ngươi."
Dáng vẻ của hắn ta như muốn hưng sư vấn tội, Lý Cảnh Hạo vội vàng chắn trước mặt tỷ tỷ, "Phụ thân có gì muốn nói thì cứ nói ở đây đi."
Đoan thân vương thấy cậu bé phòng bị hắn ta như phòng trộm, tức giận đến mức muốn trực tiếp bóp c.h.ế.t cậu bé. Nhưng nghĩ đến chính mình chỉ còn lại một nhi tử là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622301/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.