Uống vài ngụm trà, hắn nói: "Tiên hoàng lúc đó cũng không quá hài lòng với Lý Thừa Ý, cảm thấy y có thể thủ thành, nhưng không thể làm Đại Càn đi xa hơn. Nhưng khi đó hoàng trữ tranh giành rất khốc liệt, Lý Thừa Ý lại rất biết cách giở thủ đoạn sau lưng, hơn nữa trước giờ rất biết giả vờ, không ít đại thần trong triều đều về phe y, cuối cùng tiên hoàng cũng chỉ có thể chọn y."
"Tiên hoàng liệu từng muốn chọn Vương gia?" Đường Thư Nghi tò mò hỏi, nghe nói lúc đó tiên hoàng rất chiều chuộng hắn.
Tiêu Hoài thở dài một hơi, "Tiên hoàng hỏi ta, nhưng ta đã quen lười biếng, làm không nổi chuyện đi sớm về tối, phê duyệt tấu chương. Ta sợ mình về sau sẽ trở thành hôn quân, nên không đồng ý."
Hắn nói lời này chỉ muốn trêu ghẹo, Đường Thư Nghi không nhịn được bật cười. Không thể không nói, ở cùng người này đúng là rất thoải mái.
Hai người lại trò chuyện một lúc, sau đó một người quay lại thư phòng, người kia trở lại Thế An Uyển.
Mà nơi ở của Tiêu Ngọc Thần, Tiêu Ngọc Châu và Tiêu Ngọc Minh cũng ở đó, lúc này Trường Phong đang báo cáo: "Lúc Quốc Công gia và phu nhân đang nói chuyện, sảnh đường không cho ai tới gần, Thuý Vân và tuỳ tùng của Quốc Công gia đứng canh ngoài cửa. Tuy nhiên, nô tài nhìn thấy khi Quốc Công gia và Quốc Công phu nhân đi ra, trên mặt đều mang theo ý cười, hẳn là nói chuyện rất vui vẻ."
Tiêu Ngọc Thần xua tay bảo hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622268/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.