Đường Thư Nghi nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Tiêu Ngọc Châu và Lý Cảnh Tập, nhưng không quan tâm. Cho dù sau này Lý Cảnh Tập có thế nào, bây giờ cậu bé đã là một người tự do, qua lại với cậu bé không còn dính phải phiền phức như trước. Còn về chuyện thiếu nam thiếu nữ ở cạnh nhau có phát sinh tình cảm hay không, nàng nghĩ muốn để bọn họ phát triển tự nhiên.
Có một số chuyện, kết quả tốt cũng được, xấu cũng chẳng sao, là người đều phải trải qua. Không thể vì sợ hãi dừng lại không tiến. Hơn nữa, nàng đã viết thư qua lại với Lý Cảnh Tập lâu như vậy, có thể nhìn ra tuy rằng tâm tư của hài tử này có hơi nặng hơn một chút nhưng lại khá đơn thuần. Hơn nữa, hài tử mà nàng tự tay dạy dỗ, nàng tin vào phẩm hạnh của cậu bé.
Tình cảm thiếu niên là đơn thuần nhất, nàng không thể bởi vì lợi ích của chính mình mà suy tính tham dự được mất.
"Hôm nay tới đây là để bàn bạc với ngươi về chuyện mời một vị lão sư cho Cảnh Tập." Thái phi mỉm cười nói với Đường Thư Nghi.
Đường Thư Nghi nghe bà ấy nói vậy thì cũng hơi sững sờ, mời lão sư gì cho Lý Cảnh Tập, không cần bàn bạc với nàng chứ. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu Lý Cảnh Tập nói cho Thái phi biết chi tiết cuộc giao dịch của bọn họ, Thái phi nói như vậy cũng là chuyện dễ hiểu.
Đường Thư Nghi cũng không để ý chuyện Lý Cảnh Tập nói chuyện bọn họ qua lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622199/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.