Nàng cũng không cảm thấy, nếu là Giai Ninh quận chúa ra tay thì có gì không tốt, ngược lại còn cảm thấy, đây vốn dĩ là chuyện nên làm. Bị người chèn ép đến mức không thể không chạy ngàn dặm xa xôi đến Thượng Kinh để cáo trạng, có cơ hội ra tay trả thù địch nhân, nhưng lại không ra tay, đó mới là ngu ngốc.
Chỉ là có thể lợi dụng chuyện này một chút. Nếu Thất hoàng tử muốn quá kế cho Gia Thư thái phi, vậy phải để Hoàng thượng nhớ tới còn một người như cậu bé, hơn nữa không thể lưu lại ấn tượng tốt. Bây giờ chuyện này không phải vừa hay là một cơ hội tốt sao?
Mẫu phi của Thất hoàng tử là vì bị phát hiện thông dâm với thị vệ mới bị kết tội, cho dù chuyện này có thật hay không, dù sao Hoàng thượng cảm thấy chính mình bị đội mũ xanh. Bây giờ Đoan thân vương cũng đội mũ xanh, nếu Hoàng thượng biết chuyện này, liệu y có nhớ mình còn có một Thất hoàng tử hay không?
Y không nhớ đến cũng không sao, luôn có cách khiến y thông qua chuyện này nhớ đến Thất hoàng tử. Chỉ là, dù sao cũng là chuyện nhà của người khác, hơn nữa không phải là chuyện nhà đẹp đẽ gì, vạch trần ra ngoài cũng không tốt lắm. Dù sao Đoan thân vương không thù không oán với nàng. Hơn nữa, tiểu cô nương Giai Ninh quận chúa còn có chút duyên phận với đại nhi tử nhà nàng.
Chỉ là, suy nghĩ cẩn thận, Giai Ninh quận chúa chắc hẳn cũng muốn Hoàng thượng biết chuyện của Đoan thân vương đội mũ xanh, dù sao chỉ cần Hoàng thượng biết chuyện này, dù cho bây giờ thủ đoạn của Đoan thân vương phi có cao đến đâu cũng không có cách nào trở mình.
Dựa vào ghế gấm suy nghĩ, nàng nói với Triệu quản gia: "Gửi thiếp thư cho Giai Ninh quận chúa, nói ngày mai ta mời nàng ấy đến Hồ Quang Tạ chơi."
Triệu quản gia vâng một tiếng rồi lui xuống, Đường Thư Nghi quay đầu lại mỉm cười nói với Tiêu Ngọc Châu: "Ngày mai thuận tiện đi xem tức phụ nhi cho Đại ca con."
Tiêu Ngọc Châu nghe xong sững sờ, "Người muốn định hôn cho Đại ca và Giai Ninh quận chúa sao?"
"Chỉ là xem nhân phẩm tính tình trước," Đường Thư Nghi nói: "Chỉ là, cho dù ta có hài lòng đến đâu, nếu Đại ca của con không đồng ý thì cũng vô dụng."
Tiêu Ngọc Châu suy nghĩ một hồi, "Con thấy Giai Ninh quận chúa tốt hơn Liễu Bích Cầm và Ngô nhị tiểu thư kia."
Đường Thư Nghi: "Đó là đương nhiên."
Nếu còn không tốt bằng hai người đó, căn bản không lọt nổi vào mắt nàng.
Lúc này, Thuý Vân đi vào, trong tay cầm một tấm danh thiếp, nói: "Tạ phủ gửi đến."
Đường Thư Nghi nhận lấy rồi nhìn xem, chữ ký bên dưới là Tạ nhị phu nhân, nói ngày mai nàng ấy đến bái phỏng. Cất danh thiếp sang một bên, nàng nói: "Trả lời với người Tạ phủ, nói ngày mai ta hẹn gặp Giai Ninh quận chúa, đổi ngày khác đi."
Thuý Vân trả lời rồi đi ra ngoài, Đường Thư Nghi hạ mắt nhìn danh thiếp trên bàn nhỏ, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Tạ gia rốt cuộc có ý gì? Lần trước người đến buổi tiệc là Tạ đại phu nhân, lần này là Tạ nhị phu nhân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://truyentop.net/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-340.html.]
Tiêu Ngọc Châu ở bên cạnh vừa bóc hạch đào vừa nói: "Gặp mặt liền biết."
Đường Thư Nghi nhìn con bé, hài lòng mỉm cười: "Đúng, gặp mặt liền biết."
Bên này, Giai Ninh quận chúa nhận được thiếp thư từ phủ Vĩnh Ninh hầu, có chút kỳ lạ, Vĩnh Ninh Hầu phu nhân tại sao đột nhiên mời nàng ấy đi chơi. Suy nghĩ một hồi, nàng ấy cũng không nghĩ ra lý do, liền phân phó nha hoàn bên người: "Phái người hỏi xem khoảng thời gian gần đây, trong phủ Vĩnh Ninh hầu có xảy ra chuyện gì không."
Nàng ấy không nghĩ rằng, Vĩnh Ninh Hầu phu nhân hẹn nàng ấy chỉ là muốn mời nàng ấy đi chơi. Hỏi thăm tình hình của phủ Vĩnh Ninh hầu, ít nhất trong lòng có hiểu rõ.
Về phía Tạ gia, Tạ nhị phu nhân nghe hạ nhân hồi báo, vẫy tay bảo người lui ra ngoài. Sau đó ngồi cạnh nữ nhi nói: "Đại bá mẫu của con cảm thấy phủ Vĩnh Ninh hầu rất tốt, muốn đại tỷ tỷ của con liên hôn với phủ Vĩnh Ninh hầu, nhưng lòng ta không yên."
Tạ Hi Hoa nghịch búp bê trong tay, miệng hỏi: "Sao lại không yên?"
Tạ nhị phu nhân bất lực liếc mắt nhìn nàng ấy: "Tại sao tổ phụ con đột nhiên muốn liên hôn với phủ Vĩnh Ninh hầu? Chuyện này không làm rõ, trong lòng ta sao có thể yên? Nếu tổ phụ của con trù tính kế hoạch lớn, đến lúc đó con phải làm sao?"
Tạ Hi Hoa vẻ mặt lại không có chút lo lắng, nàng ấy nhún nhún vai nói: "Bây giờ tổ phụ con bọn họ kẻ nhiệt tình người lạnh nhạt, không phải Vĩnh Ninh Hầu phu nhân đã nói sao, cần phải lưỡng tình tương duyệt. Con không thích Tiêu Nhị kia không phải được rồi sao."
Tạ nhị phu nhân thở dài: "Nào có đơn giản như con nói, tổ phụ con bọn họ nếu như đã đi nước cờ này, chắc chắn nắm vững không ít. Nhất định có chút chuyện gì đó mà chúng ta không biết."
Bàn tay nghịch búp bê của Tạ Hi Hoa dừng một lát, "Binh đến tướng chặn nước đến đất yểm, nương người yên tâm, nữ nhi sẽ không để mình chịu thiệt."
Tạ nhị phu nhân suy nghĩ một lúc, nói: "Đến lúc đó con nhanh nhạy một chút, thấy tình hình không đúng liền làm xáo trộn mọi chuyện."
Tạ Hi Hoa đặt con búp bê trong tay lên bàn nhỏ, nhìn Tạ nhị phu nhân, mỉm cười khúc khích nói: "Nương người yên tâm, chuyện này con thành thạo."
Nhị phu nhân mỉm cười gõ nhẹ trán nàng ấy, lại thở dài: "Phủ Vĩnh Ninh hầu thật sự rất tốt, nội viện đơn giản, không có tranh đấu, nghe nói Vĩnh Ninh Hầu phu nhân cũng là người thấu tình đạt lý. Mặc dù danh tiếng của Tiêu Nhị không tốt, nhưng bây giờ đi theo Hướng đại tướng quân, có lẽ cũng không tồi. Nhưng, chúng ta không biết tổ phụ con bọn họ đang âm mưu làm gì. Nương không thể để con tuỳ tiện định thân với người khác."
Tạ Hi Hoa nằm trên trườn trên bàn nhỏ, một tay nghịch búp bê, nói: "Nương người yên tâm, con rất nhanh trí đấy."
Tạ nhị phu nhân nghe nàng ấy nói vậy thì bật cười, sau đó hít một hơi thật sâu, mặc dù loại chuyện liên hôn này, trong giới quyền quý là chuyện vô cùng bình thường, nhưng nữ nhi của nàng ấy cho dù có liên hôn cũng không thể bị gia tộc tuỳ tiện an bài.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]