Đường Thư Nghi lại nói: "Chỉ là ta cảm thấy khi hai nhà kết hôn, không chỉ vì môn đăng hộ đối, mà hai hài tử cũng phải tâm ý tương thông, nếu không chính là nghiệt duyên, nói không chừng còn khiến hai nhà kết thù oán."
Tạ phu nhân không ngờ nàng lại nói như vậy, chủ yếu là liên hôn của đại gia tộc, chỉ cần lợi ích của gia tộc có thể ràng buộc, nam nữ hai bên có tình đầu ý hợp hay không, cũng không quan trọng lắm.
Nàng ấy cảm thấy Đường Thư Nghi xuất thân từ phủ Đường Quốc Công nên hiểu đạo lý này. Ngoài ra, gia tộc như Tạ gia, Hoàng tộc Lý gia trong mắt bọn họ cũng chỉ là một ngôi sao mới nổi, càng đừng nói đến Tiêu gia mới phát triển được hai đời.
Nhưng nghĩ lại lúc nàng và Tiêu Hoài thành thân, đúng là lưỡng tình tương duyệt, vậy có thể hiểu được. Làm nữ tử, phần lớn đều muốn chính mình và hài tử của mình tìm được mối lương duyên tâm đầu ý hợp. Nhưng mà, chuyện liên hôn với phủ Vĩnh Ninh hầu không phải nàng ấy nói là được.
"Hầu phu nhân nói đúng, ta hiểu ý của ngươi." Tạ phu nhân mỉm cười nói.
"Khi nào có thời gian rảnh ta lại mời phu nhân tới đây chơi, lúc đó dẫn theo hài tử, cũng để bọn họ chậm rãi chơi đùa." Đường Thư Nghi nói.
Tạ gia quả thật là một gia tộc rất tốt, nếu như đã có cơ hội như vậy, nàng không muốn buông tha, muốn để hài tử tiếp xúc một chút, nàng cũng muốn quan sát công tử tiểu thư của Tạ gia, biết đâu có một người thích hợp thì sao?
Tạ phu nhân hiểu ý mỉm cười, nàng ấy hiểu ý của Đường Thư Nghi. Trong lòng cảm khái Vĩnh Ninh Hầu phu nhân đã đến độ tuổi như vậy rồi vẫn còn ngây thơ hồn nhiên, đồng thời lại cảm thấy nếu kết hôn với phủ Vĩnh Ninh hầu, thật sự rất tốt, ít nhất Hầu phu nhân không phải là một người khắc nghiệt.
Hai người nói chuyện một chút, sau đó lại cùng nhau đi dạo quanh vườn, cười đùa với các vị phu nhân khác. Nhưng mà, không ít phu nhân thấy hai người cùng nhau đi tới, trong lòng suy nghĩ, chẳng Tạ gia và phủ Vĩnh Ninh hầu bàn xong rồi, muốn liên hôn.
Đường đại phu nhân hỏi Đường Thư Nghi như vậy, Đường Thư Nghi lắc đầu, kể lại đại khái nội dung cuộc trò chuyện với Tạ phu nhân cho nàng ấy nghe, sau đó nói: "Nếu như đám hài tử có thể tâm ý tương thông, tất nhiên là mối hôn sự không thể tốt hơn, nhưng không phù hợp thì cũng không có cách nào."
Đường đại phu nhân nghe nàng nói, lông mày hơi nhíu lại, nàng ấy không quá đồng ý với cách nói của Đường Thư Nghi. Chưa nói đến chuyện khác, bản thân nàng ấy cũng là liên hôn, nàng ấy biết tính quan trọng của liên hôn với một gia tộc. Tạ gia là thế gia tốt như vậy, nếu như chỉ vì hài tử không hợp nhau mà bỏ qua, thật sự rất đáng tiếc.
Nhưng dù sao đây cũng là chuyện của phủ Vĩnh Ninh hầu, nàng ấy cho dù là thân đại tẩu cũng không tiện xen vào quá nhiều. Chỉ là nàng ấy nghĩ, quay về phải nói chuyện này với Đường Thư Bạch.
Bữa tiệc coi như thành công, tiễn các phu nhân đi, Đường Thư Nghi bảo Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Ngọc Châu tìm một nơi để nghỉ ngơi, nàng nhốt mình trong "Phòng làm việc" để suy nghĩ mọi chuyện.
Đứng trước cửa sổ lớn, nhìn cây chuối đứng ngoài trời dưới ánh mặt trời thiêu đốt nhẹ nhàng đung đưa cành lá khổng lồ theo gió, đầu óc Đường Thư Nghi từ từ lấy lại bình tĩnh.
Tạ phu nhân nói Tạ gia muốn liên hôn với phủ Vĩnh Ninh hầu, vì Tiêu Hoài thời niên thiếu có quen biết với Lục gia của Tạ gia, nhưng trong trí nhớ của nàng, không hề có chuyện đó. Được rồi, cho dù Tiêu Hoài và Lục gia của Tạ gia thời thiếu niên có tình nghĩa sâu đậm, nhưng khi Tiêu Hoài còn sống, tại sao Tạ gia lại không đề cập đến cuộc liên hôn này?
Đừng nói hài tử nhỏ, không phù hợp. Gia tộc liên hôn, có rất nhiều trường hợp hài tử còn chưa sinh ra đã được định thân.
Cho nên Tạ gia muốn liên hôn với bọn họ, tại vì sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://truyentop.net/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-327.html.]
Nàng không tin bọn họ nhìn trúng sự ưu tú của hài tử nhà nàng, mặc dù nhiều khi nàng nhìn ba huynh muội Tiêu Ngọc Thần đều mang theo lăng kính dày đặc, nhưng khi thật sự phân tích mọi chuyện, nàng rất rõ ràng, mặc dù bây giờ ba hài tử của nàng rất tốt, nhưng tuyệt đối chưa đạt đến mức kinh hãi thế tục.
Rất nhiều gia tộc ở Thượng Kinh đều muốn kết hôn với bọn họ, thứ nhất bởi vì tước vị và của cải phong phú của phủ Vĩnh Ninh hầu, thứ hai nhà bọn họ đơn giản không có nhiều tranh đấu, thứ ba ba hài tử của nàng cũng không tệ.
Kết hợp ba điểm này lại với nhau, trong giới quyền quý ở Thượng Kinh đúng là vô cùng tốt. Tuy nhiên, Tạ gia sẽ không bởi vì những lý do này mà liên hôn với bọn họ.
Như vậy, tại vì sao?
Đường Thư Nghi trăm nghĩ không thể hiểu.
Nam chính: Ta đang điên cuồng chạy trên con đường lên sân khấu.
Nam chính: Ta đang điên cuồng chạy trên con đường lên sân khấu.
Đường Thư Nghi suy nghĩ hồi lâu, nhưng cũng không nghĩ ra tại sao Tạ gia lại đột nhiên muốn liên hôn với họ. Tuy nhiên, nghĩ không ra nàng cũng không nghĩ nữa. Dù sao, ba hài tử của nàng sẽ tuyệt đối sẽ không vì liên hôn mà tìm người không thích để thành hôn.
Đó là điểm mấu chốt.
Ở trong phòng một lúc, nàng liền dẫn Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Ngọc Châu về nhà. Trên đường đi, Tiêu Ngọc Châu mỉm cười kể cho nàng nghe chuyện xảy ra khi bọn họ đang chơi giấu móc, tập trung kể chuyện giữa Hướng Ngũ và Đồng công tử, cuối cùng nói: "Con thấy Đồng công tử thích Hướng Ngũ tỷ tỷ."
Nói xong con bé cười khúc khích.
Đường Thư Nghi nghe xong thì nhướng mày, "Thật sao? Vị công tử nào của Đồng gia?"
"Đồng nhị công tử." Tiêu Ngọc Châu nói.
Đường Thư Nghi nghĩ nghĩ, Đồng nhị công tử là nhị công tử của Đồng đại phu nhân, sau đó nàng cũng mỉm cười: "Rất tốt, môn đăng hộ đối."
Về phần hai người có thể hòa thuận hay không, hay hai nhà muốn liên hôn, trực tiếp định thân cho hai người, nàng quan tâm không được. Ba hài tử nhà nàng, nàng còn đang bận tâm chưa xong đây.
Đến Hầu phủ, nàng bước vào phòng làm việc. Lúc này, thời tiết nóng nực, Thuý Trúc phái người mang một thau băng vào, một lúc sau, trong phòng mát mẻ hơn rất nhiều. Đường Thư Nghi lấy một cuốn sách ra đọc, vừa đọc được hai trang, Triệu quản gia cầm một lá thư dày đi vào. Đường Thư Nghi vừa nhìn, không cần hỏi cũng biết là thư từ trong cung gửi đến.
Nhận lấy mở ra xem, bên trên vẫn là những kiến thức không hiểu, chỉ là chuyện Thất hoàng tử nhắc đến ở cuối cùng lại khiến Đường Thư Nghi có chút kinh ngạc. Cậu bé nói, Gia Thư thái phi đã phái người liên lạc với cậu bé, hỏi cậu bé có muốn quá kế cho Tiêu Dao vương không. Cậu bé không quyết định được, muốn hỏi ý kiến của nàng.
Đường Thư Nghi không nghĩ Thái phi thật sự muốn một hài tử quá kế, chẳng lẽ suy đoán trước đó của nàng đều sai rồi, Tiêu Dao vương thật sự đã chết? Nếu không, tại sao lại muốn hài tử quá kế?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]