Lại nghe tiểu bá vương nói: "Tai của tiểu gia ta rất tốt, trước giờ chưa từng nghe lầm chuyện gì. Ngươi vừa mới nói rõ ràng, Nhị hoàng tử bảo đảm có thể để người khác làm Vĩnh Ninh hầu. Đúng là khẩu khí lớn, cho rằng người của phủ Vĩnh Ninh hầu chúng ta đều c.h.ế.t hết rồi sao? Hay nói ý của Nhị hoàng tử chính là ý của Hoàng thượng? Đi, đi gặp Hoàng thượng với tiểu gia, tiểu gia chính là nghĩ không ra, tước vị nhà ta tại sao Nhị hoàng tử nói cho người khác là có thể cho người khác?"
Tiêu Ngọc Minh vừa kéo Hoàng Văn Diệu đi vừa nói, thanh âm to đến nỗi mọi người trong trà lâu đều có thể nghe thấy. Hoàng Văn Diệu hận không thể c.h.ế.t ngay tại chỗ, hét lên như vậy, cho dù hắn ta có luôn mồm phủ nhận những lời đó thì cũng chỉ có thể chết! Hoàng thượng không quan tâm có chứng cứ hay không, Hoàng thượng chỉ tin những gì mình muốn tin.
"Tiêu Nhị công tử, cẩn thận lời nói!" Cả người Hoàng Văn Diệu ngã về phía trước không bước, còn nhỏ giọng nói với Tiêu Ngọc Minh: "Tiêu nhị công tử, ngài cho dù muốn đi gặp Hoàng thượng, cũng phải xem có gặp được không! Tiểu nhân đắc tội ngài chỗ nào, ngài cho tiểu nhân một cơ hội, chúng ta ngồi xuống nói chuyện có được?"
Tiêu Ngọc Minh quay đầu nhìn hắn ta cười lạnh: "Ta không gặp được Hoàng thượng, ngoại công ta có thể, cữu cữu ta có thể, đi!"
Hắn lại kéo Hoàng Văn Diệu đi về phía trước, Hoàng Văn Diệu nghiêng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622141/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.