Lại tán gẫu một lúc, Thái phi cáo từ rồi rời đi, Đường Thư Nghi trở lại Thế An Uyển, ngồi ghế gấm suy nghĩ những chuyện lúc trước, nhưng nghĩ đến mức đầu óc quay cuồng cũng không nghĩ ra được lý do, dứt khoát vứt ở đó không nghĩ nữa, chuyện gì nên đến rồi sẽ đến.
Mấy ngày kế tiếp, thân thích bằng hữu lần lượt đến thăm Tiêu Ngọc Minh, Đường Thư Nghi lại bận rộn một hồi.
Mà lúc này, Hoàng đế trong cung cũng hay tin Tiêu Ngọc Minh "ngã ngựa". Đương nhiên, tin tức mà Hoàng đế có được tất nhiên sẽ không phải là giả, đại thái giám Tiêu Khang Thịnh nói: ".... Chính là người Hướng gia đưa ra lời tỷ thí trước, Tiêu nhị công tử liền đánh nhau với đích nữ của Hướng đại tướng quân. Tiêu nhị công tử không phải đối thủ của Hướng cô nương, bị đánh gãy hai cái xương sườn."
Hoàng đế ném sổ con trong tay sang một bên, sắc mặt bình tĩnh nói: "Năm ngón tay duỗi ra còn có ngón ngắn ngón dài, làm có hài tử của nhà nào đều biết phấn đấu? Nhưng như vậy cũng tốt."
Tiêu Khang Thịnh đứng ở một bên im lặng không nói, Hoàng đế nhấp một ngụm trà, lại nghĩ đến mấy nhi tử luôn khiến người bận tâm kia của mình. Gia đình người khác có ngắn có dài, nhà y một cái dài cũng không có.
"Lão đại đang làm gì?" Hoàng đế hỏi.
Tiêu Khang Thịnh: "Nô tài không biết, phái người đi hỏi?"
"Hỏi cái gì? Chắc chắn lại đang trên người nữ nhân nào đó.” Hoàng đế không kiên nhẫn đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622124/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.