Đường Thư Bạch đứng lên,"Ta đi tìm Tuần Chi."
Vừa nói vừa đi đến giá sách, Đường đại phu nhân ừm một tiếng, nhưng vẫn đứng đó không nhúc nhích. Đường Thư Bạch nói: "Phu nhân nàng đi làm chuyện của nàng đi."
Đường đại phu nhân cười như không cười nhìn hắn, nhìn đến mức tóc gáy của Đường Thư Bạch dựng lên,"Còn.... Còn chuyện sao?"
Đường đại phu nhân liếc nhìn góc giá sách, sau đó hừ một tiếng rồi xoay người rời đi. Đường Thư Bạch sờ sờ mũi, đi đến bên cạnh giá sách, cúi xuống lấy một vò rượu từ khe hở giữa bình hoa và giá sách ra. Đây là bảo bối của hắn, nếu không nghĩ tới lát nữa Tề Lương Sinh sẽ bị đả kích một hồi, hắn cũng sẽ không lấy ra.
Hai năm trước hắn bị bệnh một hồi, sau khi khỏe lại đại phu bảo hắn ít uống rượu lại, vì vậy Đường đại phu nhân coi nghiêm chuyện hắn uống rượu. Hắn quang minh chính đại mang rượu ra khỏi thư phòng, dù sao phu nhân cũng đã biết hắn giấu rượu, vậy không cần giấu diếm nữa.
Ngồi kiệu đến Tề phủ, gã sai vặt gác cổng thấy hắn đến, lập tức lên đón. Đường Thư Bạch cầm rượu đi vào trong, một lúc sau, hắn đến thư phòng của Tề Lương Sinh. Trưởng tử của Tề Lương Sinh - Tề Hòa Nguyên cũng ở đó, nhìn thấy hắn Tề Hòa Nguyên vội vàng đứng dậy hành lễ.
Tề Lương Sinh đoán được Đường Thư Bạch đến đây để hồi âm, liền bảo Tề Hòa Nguyên ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người. Tề Lương Sinh có chút nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622110/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.