Ngày hôm sau, một nhà bốn người ăn sáng xong, đến phủ Đường Quốc Công chúc tết. Trong sảnh đường phủ Đường Quốc Công, Đường Thư Nghi dẫn ba huynh muội đến dập đầu với Đường Quốc Công.
Đường Quốc Công cười lớn, đứng dậy đích thân đỡ người đứng dậy, còn nhìn Đường Thư Nghi cảm khái nói: "Trải qua sóng gió mới trưởng thành, nữ nhi của ta trưởng thành rồi, làm phụ thân cũng an tâm."
Vài tháng gần đây đã xảy ra vài chuyện, phương pháp xử lý và thủ đoạn của Đường Thư Nghi khiến Đường Quốc Công vui vẻ, đồng thời cũng yên tâm, ít nhất nữ nhi có thể tự bảo vệ mình.
Lời nói của Đường Quốc Công khiến ánh mắt Đường Thư Nghi ẩm ướt, sau khi Tiêu Hoài chết, Đường Quốc Công cũng vì bốn người bọn họ mà bận tâm rất nhiều. Nàng duỗi tay đỡ lấy cánh tay Đường Quốc Công, mỉm cười nói: "Nữ nhi đã trưởng thành rồi, sau này không cần ngài lo lắng cho con nữa. Ngài đấy, chỉ cần ăn no uống say, hưởng thụ thiên luân là được rồi."
Đường Quốc Công cười nói: "Được, qua năm ta sẽ đệ sổ con từ chức."
"Được."
Cha con hai người vừa nói vừa đến thư phòng, huynh đệ ba người đi theo phía sau. Sau khi ngồi xuống, lại nói về chuyện Thu Vân Tú và Thu Vân San, Đường Quốc Công nói:
"Con không cần quá lo lắng, tranh đấu trong triều, chẳng qua chỉ là liên quan đến lợi ích. Tiểu Hoài đi rồi, Ngọc Thần và Ngọc Minh còn chưa vào triều làm quan, lợi ích của bọn họ cũng không liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622074/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.