Bên này, Tiêu Ngọc Minh về phủ, đi thẳng đến Thế An Uyển. Đồ ăn vừa được dọn lên, hắn vào nhà ăn, rửa tay xong liền ngồi xuống ăn, vừa ăn vừa kể chuyện xảy ra ở phủ Vũ Uy tướng quân. Đường Thư Nghi nghe xong liền cười, "Nhị công tử nhà ta làm chuyện này không tồi."
Giọng điệu của nàng mang theo ý đùa giỡn, Tiêu Ngọc Minh có chút xấu hổ gãi gãi đầu.
Ngày hôm sau, vừa ăn sáng xong, Đường Thư Nghi không để Tiêu Ngọc Châu đến gia thục học, mà bảo con bé đi theo bên người, cùng đón Vũ Uy tướng quân phu nhân. Giáo dục của nàng dành cho Tiêu Ngọc Châu chính là mưa dầm thấm lâu. Lúc làm việc, nàng để Tiêu Ngọc Châu đi theo bên cạnh, dần dần con bé hiểu ra rất nhiều chuyện.
Không lâu sau, Vũ Uy tướng quân phu nhân đến. Vị phu nhân này có khuôn mặt thanh tú, nước da hơi ngăm đen, dáng người cũng hơi phát tướng, nhưng đôi mắt rất sáng, cử chỉ mang theo sự nhanh nhẹn.
Hành lễ xong liền ngồi xuống, Vũ Uy tướng quân phu nhân cảm tạ Đường Thư Nghi: "Tối hôm qua, cha chồng ta uống thuốc xong, hôm nay đã khỏe hơn không ít, thật sự cảm ơn phu nhân rất nhiều."
Đường Thư Nghi Nhi xua tay: "Hầu gia nhà chúng ta sinh thời là đồng đội trên chiến trường với Vũ Uy tướng quân, mối quan hệ này người khác tự nhiên không thể so sánh được. Ngươi cũng đừng nói mấy lời khách khí này nữa."
"Ngài đúng là người tốt." Vũ Uy tướng quân phu nhân mỉm cười nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622066/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.