Tề Nhị nghe Tề lão phu nhân nói, trực tiếp sợ ngây người, cha hắn năm đó còn cùng cha Tiêu Nhị giành nương Tiêu Nhị, lại còn tranh không được.
Hắn không nhịn được nhìn về phía lão cha nhà mình, người bị Trường Bình công chúa buộc làm phò mã tất nhiên diện mạo không tồi, nhưng bộ dáng cha Tiêu Nhị cũng không kém, phương diện này hai người ngang tài ngang sức. Nhưng năm đó cha hắn là tân khoa Trạng Nguyên!
Vậy mà không tranh được, cái này có chút...
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn nhìn Tề Lương Sinh có chút thay đổi, có thêm một chút khinh thường.
Tề Lương Sinh vốn đang xấu hổ vì bị nhắc lại chuyện thời niên thiếu, hiện tại lại bị nhi tức nhìn bằng ánh mắt khinh thường, hỏa khí lập tức xông lên. Hắn lập tức đứng dậy, Tề Nhị sợ tới mức vội vàng trốn sau lưng Tề lão phu nhân, Tề lão phu nhân cũng lập tức cảnh giác.
Tề Lương Sinh thấy bọn họ như vậy thì càng tức giận, hậm hực nhìn Tề Nhị nói: “Ra đây với ta.”
Tề Nhị mới vừa sờ m.ô.n.g lão hổ, không dám. Trốn ở sau lưng Tề lão phu nhân bất động, hắn sợ bị cha hắn đè xuống đánh một trận. Lúc này Tề lão phu nhân nói: “Đi với cha con đi, hắn sẽ không đánh con.”
Những lời này là nói cho Tề Nhị nghe, cũng là nói cho Tề Lương Sinh nghe. Tề Lương Sinh hừ một tiếng xoay người đi ra ngoài, Tề Nhị chỉ có thể cọ tới cọ lui bước theo. Vừa ra tới sân viện đã thấy cha hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622059/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.