Tuy Tiêu Ngọc Minh không thích đọc sách, cả ngày lông bông ngoài phố chơi bời nhưng không làm mấy chuyện khinh nam bá nữ, làm hại bá tánh, cũng không hề cờ bạc hút sách, chỉ là quá ham chơi mà thôi. Đường Thư Nghi vẫn khá yên tâm về hắn.
Dù sao tương lai của hắn cũng đã được quy hoạch rõ ràng, luyện võ cho tốt, chờ lúc thích hợp sẽ đưa tới chỗ Hướng tướng quân, nếu người ta chướng mắt nó thì lại đưa nó vào cấm vệ quân hoặc đại doanh kinh giao, rèn luyện hai năm rồi đưa đến đại quân tây bắc.
Ở đó có bộ hạ của Tiêu Hoài và lão Hầu gia, hắn qua đó nếu có năng lực mạnh mẽ thì cũng có thể tích góp một ít quân công mang về, đến lúc đó nói không chừng nhà bọn họ lại có thêm một đại tướng quân.
Nếu hắn ở đó mà không có đường tiến thân thì cứ xem như là đi mạ vàng. Ở trong quân tây bắc mấy năm, trở về lại được tiến cử vào triều đình, tới Binh bộ hoặc một bộ khác thì đời này cũng không xem như là tầm thường vô vi.
“Phu nhân, phủ Quốc công gửi tới một ít hoa, nói là vừa lấy từ phòng ấm ra.”
Thúy Vân lên tiếng ngắt ngang mạch suy nghĩ của Đường Thư Nghi, quay đầu lại nhìn chỉ thấy một tiểu nha hoàn đang ôm một cái chậu trong tay, hoa nở vô cùng rực rỡ. Nàng không nhịn được nở nụ cười, nói với Thúy Vân Thúy Trúc: “Mấy hôm trước đại tẩu còn nói với tay năm nay đã giao nhà ấm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622054/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.