Vừa đến môi trường mới, Hồng Nhị cũng có chút bất an. Mạnh Thành Thiên vẫn khác với Tiêu Ngọc Thần, Liễu Bích Cầm là thanh mai trúc mã cùng lớn lên với Tiêu Ngọc Thần, không thể quen thuộc và tin tưởng hơn. Mà Mạnh Thành Thiên dù sao cũng chỉ gặp nhau một lần.
Nhưng Hồng Nhĩ không hề lộ ra biểu tình hoảng sợ, mà mỉm cười nói: "Ai dô, tiểu thư của ta, ngài nhìn xem Mạnh công tử đối xử với người tốt như thế nào, ngài còn có gì phải lo chứ?"
Liễu Bích Cầm vẫn không an tâm, "Mạnh Thành Thiên đó có gia thất, còn chính phòng phu nhân của hắn ta thì sao? Liệu có tìm đến đây không?"
"Cho nên tiểu thư, ngài phải nhanh lên nắm lấy trái tim của Mạnh công tử, không thể do dự được nữa." Hồng Nhi nói.
Liễu Bích Cầm mím môi không nói, Hồng Nhi gấp đến mức sắp đổ mồ hôi. Lúc Mạnh Thành Thiên rời đi, hắn ta đưa cho nàng ta một tấm ngân phiếu năm mươi lượng, còn bảo đảm, chỉ cần trong vòng ba ngày làm hắn ta ôm được mỹ nhân, sẽ để nàng ta thoát khỏi nô tịch.
Không biết đợi bao lâu, Hồng Nhị nghe thấy Liễu Bích Cầm thấp giọng nói: "Ta biết rồi."
Hồng Nhị cười đến mức tâm hoa nộ phóng.
Ba ngày sau, Đường Thư Nghi nghe được hội báo, Liễu Bích Cầm và Mạnh Thành Thiên đã làm xong chuyện tốt, Đường Thư Nghi không thể nói ra trong lòng là loại cảm giác nào, dù sao cũng không đặc biệt vui vẻ gì.
Nàng gọi Tiêu Ngọc Minh đến, nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622026/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.