Lúc nãy ở thư phòng của Phương sơn trưởng, nàng nhất thời không suy nghĩ cẩn thận quanh co trong đó, nhưng bây giờ hình như đã rõ ràng được một chút. Trong sách, Tiêu Ngọc Thần là đích trưởng tử của Vĩnh Ninh hầu, làm thế tử nhiều năm như vậy, sau này tước vị lại bị một người ngoài đoạt mất.
Lúc đọc quyển tiểu thuyết này nàng thấy như vậy rất không hợp lý, nhưng hiện tại ngẫm lại, nếu Tiêu Ngọc Thần bị một vị đại nho đương thời, viện trưởng thư viện Thượng Lâm chính miệng nói đức hạnh của hắn có vấn đề thì sao.
Hơn nữa lúc ấy “Đường Thư Nghi” và Đường quốc công đã qua đời, mấy cữu cữu dù muốn bôn tẩu vì hắn nhưng cũng sẽ không dám đánh cược toàn bộ gia đình của mình. Mà hắn lại bảo thủ không thông những chuyện quanh co, lại có tội danh chứa chấp nữ nhi tội thần, Hoàng thượng lại cố kị binh phù và thế lực của Tiêu Hoài ở trong quân...
Đủ loại nguyên nhân gộp lại khiến tước vị của hắn bị đoạt mất.
Như vậy, bắt đầu từ lúc này đã nhen nhóm rồi sao?
Đường Thư Nghi híp mắt nhìn Ngô Quốc Lương đang nhanh chân bước tới, xoay người lên xe ngựa, Tiêu Ngọc Minh theo sát phía sau. Xa phu vung roi, xe ngựa bắt đầu di chuyển.
Lúc này Ngô Quốc Lương đuổi theo, muốn tiến lên nói chuyện, nhưng âm thanh của Đường Thư Nghi từ bên trong vọng ra: “Ngô đại nhân, ta ở Hầu phủ chờ lời giải thích của ngài.”
Ngô Quốc Lương suy sụp, muốn đuổi theo xe ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3621988/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.