"Cái này...."Ngô Quốc Lương do dự trong chốc lát rồi nói: "Đúng... Đúng là nên trả sính lễ lại cho bọn họ."
Bây giờ hắn không dám chiếm tiện nghi của phủ Vĩnh Ninh hầu.
Hai người lại nói chuyện một lúc, Ngô Quốc Lương rời đi, ông ta còn phải về chuẩn bị là chuyện từ hôn. Sau khi ông ta rời đi, Trương lão phu nhân nói về phía bình phong: "Ra đi."
Ngô Tĩnh Vân từ phía sau tấm bình phong đi ra, vừa nãy nàng ta vẫn luôn đứng sau bình phong, lắng nghe cuộc trò chuyện giữa Trương lão phu nhân và Ngô Quốc Lương. Nàng ta đi đến trước mặt Trương lão phu nhân rồi hành lễ: "Tĩnh Vân làm ngoại tổ mẫu bận tâm nhiều rồi."
Trương lão phu nhân thở dài một hơi, kéo nàng ta ngồi xuống bên cạnh hỏi: "Ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi phải nhất định phải nói thật với ta."
Ngô Tĩnh Vân thấy bà ấy nghiêm túc, vẻ mặt căng cứng, nhưng vẫn gật đầu. Trương lão phu nhân nhìn ánh mắt của nàng ta, giọng nghiêm túc: "Chuyện Tiêu Ngọc Thần giấu Liễu Bích Cầm, ngươi báo cho Lương gia biết đúng không?"
Ngô Tĩnh Vân ngạc nhiên há to miệng, không ngờ Trương lão phu nhân lại hỏi như vậy. Nàng ta vẫn luôn cho rằng chính mình làm việc không có chút kẽ hở.
Trương lão phu nhân nhìn thấy biểu tình của nàng ta, liền hiểu được mọi chuyện, bà hận thép không thánh sắt nói: "Sao ngươi có thể làm việc lỗ mãng như vậy?"
"Ngoại tổ mẫu," Ngô Tĩnh Vân túm lấy tay áo Trương lão phu nhân, lo lắng hỏi: "Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3621962/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.