Ngày thứ hai, Đường Thư Nghi tỉnh dậy đơn giản rửa mặt chải đầu một lát, chậm rãi đi bộ đến sân luyện võ. Thấy Tiêu Ngọc Minh đang đứng tấn, trên cánh tay buộc bao cát, trên đầu để một viên gạch. Ngày cuối thu, trán hắn toát đầy mồ hôi lạnh.
"Trở về bảo phòng bếp thêm lúc làm cơm thêm nhiều thịt nhiều rau vào." Đường Thư Nghi phân phó Thuý Trúc Thuý Vân, Tiêu Ngọc Minh vận động mạnh, phải bổ sung đủ chất dinh dưỡng.
"Thịt khô do Trương tẩu ở phòng bếp làm rất ngon, có thể bảo tẩu ấy làm nhiều một chút, làm đồ ăn vặt cho Nhị công tử." Thuý Trúc nói.
"Được, lát nữa ngươi đi phân phó."
Chủ tớ ba người nói chuyện, dạo quanh tiểu hoa viên bên cạnh sân luyện võ vài vòng rồi trở về Thế An Uyển. Không lâu sau ba hài tử cũng đến, Đường Thư Nghi gọi người dọn cơm lên. Ăn sáng xong, Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh người nên đi học thì đi học, người nên đọc sách thì đọc sách, đều rời đi.
Đường Thư Nghi nghĩ đến việc có nên lại mới thêm nột lão sư khác cho Tiêu Ngọc Thần hay không, những kiến thức hắn nên học đều đã học, phần còn lại là làm thế nào để thông hiểu đạo lí. Nếu như sư phụ đó đã từng tham gia khoa cử, được đề tên trên bảng vàng là tốt nhất.
"Nương, con muốn nghe người nói chuyện với Trương lão phu nhân." Tiêu Ngọc Châu kéo vạt áo nàng nói.
Đường Thư Nghi Nhi suy nghĩ, để nàng ấy ở sau bình phòng nghe nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3621959/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.