"Tại sao?" Tiêu Ngọc Thần khó hiểu, "Đó là phụ thân của nàng ta, nếu như phụ thân nàng ta biết chuyện nàng ta làm hôm nay, cũng lắm là bị trừng phạt tàn nhẫn một chút, như vậy còn tốt hơn bị chúng ta uy h.i.ế.p đi?"
"Nếu như nàng ta là nam tử," Đường Thư Nghi nói: "Giữa việc bị phụ thân trừng phạt và bị người ngoài như chúng ta uy hiếp, nhất định sẽ chọn bị phụ thân trừng phạt, suy cho cùng để điểm yếu ở trong tay mình vẫn luôn tốt hơn để trong tay người ngoài."
"Đúng vậy, nếu là nữ tử thì có gì khác biệt?" Tiêu Ngọc Thần hỏi.
Đường Thư Nghi liếc nhìn hắn một cái, nói: "Nếu nàng ta là nam tử, trở về nhiều nhất là bị đánh một trận, nhốt trong phòng vài ngày, đợi sau khi sự việc qua đi, tiếp tục đọc sách thi cử cũng được, tập võ tòng quân cũng được, hay là kinh doanh cũng được, đều không có ảnh hưởng gì."
"Nhưng nữ tử thì khác, chuyện này ảnh hưởng trực tiếp đến chuyện xuất giá sau này của nàng ta. Thân mẫu của nàng ta mất sớm, chuyện hôn sự nằm trong tay thụ phân và kế mẫu, nếu như phụ thân nàng ta vì chuyện này mà thấy thất vọng hoặc thậm chí là oán hận nàng ta, kế mẫu lại hận nàng ta đến tận xương tuỷ, con nghĩ xem về sau nàng ta sẽ bị gả vào một gia đình như thế nào? Nữ tử không có nhiều đường lui giống như nam tử các con, nữ tử một khi gả sai người, nói không chừng cả phần đời về sau đều coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3621942/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.