Ngô Tĩnh Vân ngồi đó rất lâu, nghĩ đến rất nhiều chuyện ở kiếp trước và kiếp này, nếu Hầu phu nhân biết chút gì đó, vậy hôm nay hẳn là nàng đang ám chỉ nàng ta hãy quên chuyện trước kia đi, chuyện từ hôn cứ ngồi xuống từ từ bàn bạc.
Sao nàng ta lại không hiểu chứ, nếu trời cao cho nàng ta cơ hội sống lại, nàng ta nên quý trọng sống cho thật tốt. Nhưng kiếp trước nàng ta quá đau khổ, dựa vào đâu mà những người tổn thương nàng ta vẫn có thể sống tốt, làm sao mà nàng ta có thể không nghĩ đến những chuyện kiếp trước, làm sao mà buông bỏ những gút mắt trong quá khứ?
Hòa thuận từ hôn?
Dựa vào cái gì?
Đời trước Tiêu Ngọc Thần đã tổn thương nàng ta nhiều như vậy, dựa vào đâu mà nàng ta phải nhẹ nhàng cho qua?
Hôn sự chắc chắn phải lui, nhưng kiếp này Tiêu Ngọc Thần muốn cưới được thê tử như ý, sống cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp ư, không thể nào!
Ngô Tĩnh Vân càng nghĩ càng giận, đến mức mặt đỏ lên, nàng ta hít sâu một hơi, để bản thân bình tĩnh lại, sau đó quay đầu nhìn bản thân trong gương, nàng ta nói: “Một lần cuối cùng, nếu lần này có thể cột Ngô Tĩnh Xu và Tiêu Ngọc Thần lại với nhau thì nàng ta sẽ không đụng tới bọn họ nữa.”
Nàng ta đã nghĩ rồi, nếu Tiêu Ngọc Thần cưới Ngô Tĩnh Xu, với tính tình của Ngô Tĩnh Xu, Liễu Bích Cầm đừng hòng bước chân vào Hầu phủ. Mà Tiêu Ngọc Thần yêu Liễu Bích Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3621924/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.