Đường Thư Nghi cầm lò sưởi tay kia ngắm nghía, sau đó nhìn về phía Ngô Tĩnh Xu. Nữ hài mười bốn mười lăm tuổi, xinh xắn đáng yêu, cũng xem như là một giai nhân thanh tú. Nhưng mà lại qua mặt tỷ tỷ tặng lễ vậy cho mẹ chồng tương lai của tỷ tỷ là có ý gì? Còn Ngô phu nhân cũng có ý gì đây?
Nàng cười lạnh trong lòng, đều nói kế mẫu không hiền từ, hôm nay cũng coi như lĩnh hội. Muốn đoạt hôn sự của kế nữ cho nữ nhi của mình, thật là quá xấu xa, còn tự cho là đúng.
Nhưng Ngô Tĩnh Vân có biết tính toán của Ngô phu nhân không?
Hẳn là biết nhỉ, hơn nữa nàng ta còn có thể tương kế tựu kế để hủy việc hôn nhân. Trong lòng Đường Thư Nghi tức giận, người Ngô gia bày mưu tính kế đủ đường như vậy là đem Hầu phủ nhà nàng đặt ở đâu?
Tuy suy nghĩ rất nhiều nhưng nàng không hề biểu hiện ra ngoài.
“Thật là một cô nương khéo tay, bình thường ở nhà hay làm gì?” Đường Thư Nghi cười hỏi Ngô Tĩnh Xu.
Ngô phu nhân thấy nàng cười vô cùng hiền lành, bèn cho rằng nàng yêu thích Ngô Tĩnh Xu, tươi cười trên mặt lập tức rõ hơn. Ngô Tĩnh Xu ngượng ngùng đáp: “Ngày thường chỉ ở nhà thêu thùa may vá, giúp đỡ mẫu thân một số việc.”
“Đứa nhỏ đối với việc quản gia lại nhanh nhạy hơn một chút.” Ngô phu nhân cười nói: “Hiện tại đang học quản gia với ta.”
“Vẫn là ngươi biết dạy dỗ hài tử.” Đường Thư Nghi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3621922/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.