Hai nhà vốn dĩ đã có thù, tuy chưa đến mức ngươi sống ta chết nhưng không có cách nào cởi bỏ mâu thuẫn. Hôm nay có thể ngồi xuống vờ như gió êm sóng lặng nói vài câu đều là vì Hoàng thượng không muốn để mọi chuyện căng thẳng hơn, nếu không hai nhà không ai chịu cúi đầu.
Vì vậy ba người Lương gia chỉ ở Hầu phủ một lúc là rời đi, Tiêu Ngọc Thần và Đường Thư Nghi đều không ra tiễn, không cần phải thế.
Người đi rồi, Tiêu Ngọc Thần tới Thế An Uyển, thuật lại chuyện hắn và Lương Kiện An đã nói cho Đường Thư Nghi. Đường Thư Nghi nghe xong bèn cười hỏi: “Con cảm thấy thế nào?”
Tiêu Ngọc Thần sờ đầu, có chút ngượng ngùng: “Con thấy... biểu hiện của con hôm nay vẫn chưa thật sự tốt. Những lời đã chuẩn bị đêm qua đều không dùng được.”
Thiếu niên lang sáng sủa tinh xảo, bộ dáng đứng vò đầu vô cùng ngây thơ, lực sát thương không nhỏ.
Đường Thư Nghi cười nói: “Con không hiểu biết nhiều về Lương Kiện An, tất nhiên không biết phong cách hành sự của hắn ta thế nào nên những lời con đã chuẩn bị tất nhiên không thể dùng được.”
Tiêu Ngọc Thần nghiêm túc gật đầu: “Sau này con sẽ tìm hiểu thêm nhiều nhân vật mấu chốt ở Thượng Kinh.”
“Cũng không cần phải thế.” Đường Thư Nghi nói: “Sau này khi con giao tiếp với người khác, chỉ cần giữ nguyên tắc và điểm mấu chốt của bản thân, những thứ khác cứ tùy hoàn cảnh mà làm. Hôm nay con làm rất tốt.”
Tiêu Ngọc Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3621899/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.