Suốt cả đường từ ngõ Mai Hoa trở về, lòng Ngô Tĩnh Vân hỗn loạn như cỏ mọc dại. Nàng ta còn cảm thấy hoài nghi thứ mà nàng ta gọi là kiếp trước, thật sự là kiếp trước hay chỉ là suy nghĩ hỗn loạn của nàng ta.
Hay là cũng có người sống lại như nàng ta?
Nếu đúng là như vậy thì người đó là ai? Liễu Bích Cầm? Tiêu Ngọc Thần? Hay là người nào đó có liên quan tới phủ Vĩnh Ninh hầu?
Tất nhiên phải liên quan tới phủ Vĩnh Ninh hầu, nếu không Liễu Bích Cầm sẽ không biến mất.
Tâm phiền ý loạn về đến nhà, mới vừa bước chân vào viện thì đã thấy nha hoàn bên cạnh Ngô phu nhân tới truyền lời, bảo nàng ta tới viện Ngô phu nhân sân dùng bữa, phụ thân Ngô Quốc Lương cũng ở đó.
Ngô Tĩnh Vân về phòng thay xiêm y rồi tới viện của Ngô phu nhân, vừa vào phòng khách thì đã thấy phụ thân nàng ta đang cúi đầu uống trà, Ngô phu nhân cười nói gì đó với ông ta. Hai muội muội Ngô Tĩnh Xu và Ngô Tĩnh Nhã cũng đang nhỏ giọng nói chuyện.
Nhìn thấy phụ thân sau khi sống lại, trong lòng Ngô Tĩnh Vân không có một chút rung động. Kiếp trước nàng ta từng khát vọng tình thương của cha, khát vọng phụ thân có thể thấy rõ bộ mặt của Ngô phu nhân. Nhưng sau này nàng ta mới hiểu rõ, trong mắt ông ta chỉ có con đường làm quan là quan trọng, những thứ khác ông ta chẳng thèm để ý.
“Phụ thân, mẫu thân.” Ngô Tĩnh Vân tiến lên hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3621883/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.