Từ Cảnh Hành đã gầy đi rất nhiều, cho đến lúc này vẫn chưa khỏe lại, người mà hắn ta tâm tâm niệm niệm đã gả xa ngàn dặm, trở thành thê tử của kẻ khác.Là hắn đích thân hộ tống Dung Xu xuất giá, cũng là hắn đích thân đưa đội nghi trượng trở lại, mọi chuyện đã sớm ngã ngũ.Từ Cảnh Hành không có tâm trạng ăn cơm, hoàng thượng cho truyền có lẽ là vì Dung Xu, Dung Xu luôn đối xử với người đệ đệ này rất tốt, tỷ đệ tình thâm, trong lòng hoàng thượng cũng buồn không kém hắn.Từ Cảnh Hành ăn đơn giản mấy miếng, thu thập thỏa đáng rồi đến Càn Thanh cung.Vừa qua khỏi giờ mão, Càn Thanh cung đèn đuốc sáng trưng, Từ Cảnh Hành phát hiện Ngự tiền thái giám đã không còn là Lý Bảo Đức nữa.“Nô tài Trương Dụ, gặp qua hầu gia, hầu gia theo nô tài vào đi.”Từ Cảnh Hành cũng không suy nghĩ nhiều, theo sau Trương Dụ tiến vào Càn Thanh cung, vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi hoa ngọc lan thoang thoảng.Từ Cảnh Hành có chút hoảng hốt, đây là loài hoa mà Dung Xu yêu thích nhất, trong cung điện của nàng trồng đầy hoa ngọc lan, đáng tiếc là mùa hoa đã qua, bây giờ có lẽ đã tàn rồi, Ô Nhĩ không có hoa ngọc lan.Dung Dự ngẩng đầu nhìn Từ Cảnh Hành, trước kia y rất chán ghét Từ Cảnh Hành, năm trước hoàng tỷ cập kê, mẫu hậu không chỉ một lần nói qua, Quan Quân hầu võ nghệ cao cường, quân công hiển hách, là lựa chọn tốt cho vị trí giai tế.Khi đó y chỉ cho rằng bản thân không nỡ để hoàng tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-the-than-cua-bach-nguyet-quang/4082583/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.