Sao lần trước ở chỗ vương phi ngài lại không nói tiếng Hán.
"Gia Luật Gia Ương nhìn hắn, giọng nói có vẻ không kiên nhẫn: "Ngươi biết cái gì.
"Cha mẹ của Gia Luật Gia Ương mất sớm, hắn ăn chính là ăn cơm trăm nhà mà lớn, còn muốn sống được ở Ô Âm Châu, mỗi ngày trôi qua đều vô cùng cực khổ.
Mấy năm trước, có một người Đại Sở tới thảo nguyên, quần áo thô sơ, đeo một thanh kiếm và một rương sách ở sau lưng.
Gia Luật Gia Ương đã học tiếng Hán từ hắn ta, ngày thường làm việc cho hắn ta để đổi lấy đồ ăn.
Sau lại người nọ không còn nữa, hiện giờ những cuốn sách đó đang đặt trong lều của vương.
Hắn hiểu rõ hơn so với bất cứ kẻ nào chỗ tốt của sách, đọc sách có thể hiểu được những lý lẽ sáng suốt, trí tuệ của tiền nhân, đều ở trong sách.
Nghe người ta nói trẻ con ở Đại Sở tới tuổi đọc sách sẽ được đi học, còn là trẻ con ở thảo nguyên Ô Nhĩ suốt ngày chạy trên đồng cỏ, sau khi lớn lên thì tiếp nhận công việc của cha mẹ, tiếp tục chăn cừu và gia súc.
Về sau sinh con cũng vẫn là như vậy, một thế hệ kế tiếp một thế hệ.
Ở phương diện này, Ô Nhĩ kém hơn Đại Sở không phải chỉ một chút.
Mặc dù nhóm người Tấn Dương chỉ có hơn hai mươi người, nhưng các nàng là những người giỏi tiếng Ô Nhĩ nhất, nhưng mà Gia Luật Gia Ương có dã tâm, hắn tin tưởng sau này Ô nhĩ tuyệt đối sẽ không chỉ quanh quẩn trong một mảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-the-than-cua-bach-nguyet-quang/4082569/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.