Ni Mã cảm thấy chuyện này vô cùng đơn giản, công chúa đến Ô Nhĩ, mấy chục năm sau đều sống ở Ô Nhĩ, hai người lại là phu thê, chỉ cần vương đi lều vải của công chúa nhìn một phen, chẳng phải chuyện sẽ được giải quyết sao.Sao phải bảo Ô Âm Châu đi qua đó.Vì sao không đích thân đi, ăn thịt nướng không thơm à.
Ni Mã nói: "Vương thượng..."Bỗng nhiên Gia Luật Gia Ương đứng lên: "Ngậm miệng."Nói xong, Gia Luật Gia Ương đứng dậy rời khỏi vương trướng.Ni Mã nghẹn lời, hắn ta vội đi theo ra ngoài, làm phụ tá đắc lực của Lang Vương thảo nguyên, Ni Mã chưa từng thấy Gia Luật Gia Ương có dáng vẻ này,ít ra chưa từng thấy hắn nổi giận đùng đùng rời khỏi vương trướng.
Bầu trời xanh thẳm không mây, Ni Mã lại không biết Gia Luật Gia Ương muốn đi đâu.
Gia Luật Gia Ương cưỡi ngựa rời khỏi nơi sống tập trung ở Ô Nhĩ, đi về phía tây, trên lưng cột cung tiễn, mũi tên trắng noãn lộ ra ngoài ống tên.Tóc của hắn bị gió thổi lên, chạy một phen đã đi được mấy chục dặm.Trên thảo nguyên đeo trường cung cưỡi tuấn mã, Gia Luật Gia Ương lẻ loi một mình đi trên thảo nguyên, lại đi đến rừng sâu phía bắc.Người Ô Nhĩ bắt ngựa hoang ở đây, dê núi, bò rừng, sau đó lại thuần phục bọn chúng.
Nơi này còn có người Ô Nhĩ khai khẩn đất cày, dùng để trồng lúa mì Thanh Khoa, khoai lang và khoai tây.Lúc Ni Mã theo tới chỉ thấy ngựa của Gia Luật Gia Ương lẩn quẩn ngoài rừng, rất nhanh, trong rừng vang lên tiếng động, Gia Luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-the-than-cua-bach-nguyet-quang/4082556/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.