3
Gần một tháng rồi không gặp lại Tần Dữ.
Anh ấy là người ra quyết định của công ty, chắc hẳn rất bận rộn.
Theo trí nhớ của tôi, chính sự quấn quýt và bám đuôi Tần Dữ của Ông Lan đã khiến anh ngày càng chán ghét cô hơn. Nhưng vì chuyện của Tiểu Tần San, vẫn không thể tách rời khỏi Tần Dữ được.
Bé vừa bước qua sinh nhật lần thứ sáu, trường tiểu học trong khu đã bắt đầu làm thủ tục nhập học, cần một số thông tin cá nhân của Tần Dữ.
Tôi sắp xếp lại lời nói sau đó gọi điện thoại cho anh ấy.
Giọng anh có chút mất kiên nhẫn: "Alo."
"Tần Dữ, là tôi. San San phải đi học tiểu học rồi, cần anh làm một vài thủ tục..."
“Bây giờ tôi đang bận, cô tự đến công ty đi.” Anh ấy vội vàng ngắt lời tôi, nhanh chóng cúp điện thoại.
Tôi giận dữ thu dọn hồ sơ nhập học.
Sau đó giao Tiểu Tần San cho một người hàng xóm chăm sóc, rồi bắt taxi đến công ty của Tần Dữ.
Cặp đôi này trong nguyên tác rốt cuộc có bao nhiêu xa lánh vậy?
Tôi không khỏi suy nghĩ.
Cho dù là chuyện về con gái, cũng khó khơi dậy hứng thú của Tần Dữ sao?
Tầng 16, phòng trong cùng.
Nó như khắc sâu trong đầu tôi vậy.
Có lẽ bởi vì tôi đến đây thường xuyên nên quầy lễ tân không ngăn tôi lại.
Lúc đẩy cửa vào, Tần Dữ chỉ từ trên bàn làm việc ngước mắt nhìn tôi, rồi lại cúi đầu thật nhanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-me-ruot-nu-chinh/2858506/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.