Bạch Miểu: "......"
Vị y tiên này đúng là không coi mình là người ngoài.
Nàng nhìn xe lăn đối phương, lại nhìn hình thể mình, một câu "Ngài xác định sao" mắc ở cổ họng, cẩn thận mãi, lại mạnh mẽ nuốt xuống.
Đẩy thì đẩy vậy, ai bảo nàng có việc cầu người đâu.
Bạch Miểu cung kính lên tiếng, đi đến phía sau Kinh Phỉ, đôi tay đặt lên xe lăn, nghĩ nghĩ, vẫn là không nhịn được: "Tiền bối."
"Hả?" Kinh Phỉ dù bận vẫn ung dung nghiêng đầu nhìn nàng.
"Đường núi Tê Hàn Phong gập ghềnh, đến lúc đó, khả năng ta đẩy sẽ khó khăn......"
Bạch Miểu cảm thấy mình nên đánh tiếng cho hắn trước.
Đường núi gập ghềnh, nàng đi cũng ngại mệt, hiện tại còn phải đẩy xe lăn, ngẫm lại cũng không ổn.
Kinh Phỉ xua xua tay, không thèm để ý nói: "Cái này ngươi không cần lo lắng, chỉ lo đẩy là được."
Bạch Miểu: "......"
Chẳng lẽ xe lăn của hắn còn có thể bay?
Lòng tràn đầy tò mò, Bạch Miểu đẩy Kinh Phỉ đến Tê Hàn Phong.
Một canh giờ sau.
Bạch Miểu dừng trước đường núi uốn lượn gập ghềnh, nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua mây mù trên Tê Hàn Phong, nói: "Tiền bối, không thể đi lên nữa."
Kinh Phỉ nhẹ nhàng nói: "Ta biết."
Ngươi biết ngươi còn không nghĩ cách? Còn bảo ta đẩy ngươi lên?
Bạch Miểu trầm mặc nhìn Kinh Phỉ, trong ánh mắt tràn ngập ám chỉ.
Kinh Phỉ như không nhận thấy được ánh mắt nàng, đôi tay đáp trên tay vịn xe lăn, hơi mượn lực ——
Ngay sau đó, hắn liền từ trên xe lăn đứng lên.
Bạch Miểu: "......"
Bạch Miểu: "???"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-nu-chinh-nhan-nham-su-ton/3605331/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.