"Không có, phỏng chừng huynh ấy cảm thấy không cần thiết ạ." Bạch Miểu sờ sờ cằm, "Vậy đây có phải chứng minh, sức mạnh hai thanh kiếm này cũng giống nhau?"
Thẩm Nguy Tuyết hơi gật đầu: "Đúng vậy."
"Vậy chứng minh hạng hai là con và hạng nhất lấy thứ tốt như nhau, nói cách khác......"
Bạch Miểu càng nói càng cao hứng: "Vẫn là con được lời."
Thẩm Nguy Tuyết trầm mặc.
Hắn phát hiện mình luôn không đoán được suy nghĩ của Bạch Miểu.
Nhưng nếu Bạch Miểu không để chuyện đối kiếm ở trong lòng, vậy hắn cũng không tiện biểu hiện để ý quá mức.
Thẩm Nguy Tuyết than nhẹ: "Thôi, nếu con thích, thì như vậy đi."
Bạch Miểu gật đầu: "Cảm ơn sư tôn nói cho con, hiện tại con càng thích thanh kiếm này!"
Thẩm Nguy Tuyết: "......"
"Ta không quấy rầy con nữa, chăm chỉ tu luyện đi."
Thần sắc hắn như thường rời đi, trên mặt nhìn không ra cảm xúc, nhưng Thanh Loan một bên lại theo bản năng rụt cổ.
Bạch Miểu: "?"
Thân ảnh Thẩm Nguy Tuyết dần dần biến mất trong mây mù. Chờ sau khi hắn rời đi, Bạch Miểu rốt cuộc chậm rãi đi đến đệm hương bồ trước bàn, ngồi xếp bằng.
Lúc trước luyện kiếm ở Tê Hàn Phong, mỗi buổi chiều nàng đều sẽ ngồi thiền trên đệm hương bồ mấy tiếng, để tĩnh tâm, củng cố tu vi.
Trên Tê Hàn Phong linh khí dư thừa, tu luyện ở đây một giờ tương đương với tu luyện cả ngày bên ngoài, nàng luyện liền mấy ngày, tu vi tăng lên rất nhiều.
Đây cũng là lý do sao nàng có thể dùng chiêu kiếm quyết kia ở đại hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-nu-chinh-nhan-nham-su-ton/3584430/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.