Tạ Vi Ninh bị giật mình bởi tiếng thét phẫn nộ, ngón tay run lên, cảm giác người nhỏ trên đầu ngón tay sắp rơi xuống nên vô thức nắm lấy, bởi vì có chút bất ngờ nên nhất thời không khống chế được lực, ra tay hơi nặng.
Ngón tay cái của nàng đè chặt thân thể người nhỏ, lập tức cơ thể nó chuyển sang màu đỏ, từ đầu đến chân đỏ như sắp bốc khói, ánh mắt vừa thù hận vừa tàn nhẫn nhìn nàng chằm chằm.
Sau khi Tạ Vi Ninh xác nhận người nhỏ không rơi khỏi tay, nhẹ nhàng thở phào, lúc này mới quay đầu nhìn về phía phát ra thanh âm.
"Sao vậy?" Trong đôi mắt ngây thơ của nàng tràn ngập hoang mang.
Trong Thần phủ này, nhìn thấy được người nhỏ và bản thân Tạ Vi Ninh, lại không thấy được bóng dáng Ma Tôn kia, chỉ có thể nghe thấy giọng nói.
Tầm mắt nàng rơi xuống một khoảng không, toàn thân Phong Thầm như thể bị nung nóng, ngón tay run run siết chặt, vẻ mặt có chút tức giận.
Có lẽ là lần đầu tiên Ma Tôn lĩnh hội được sự xấu hổ và tức giận, bản thân cũng không phân rõ được cảm xúc.
Phong Thầm chấn chỉnh tinh thần mấy lần, sau đó thả lỏng ngón tay, mặt không cảm xúc, giọng điệu lạnh đến mức có thể đông người: "Ngươi buông tay ra."
"Hả, tại sao?" Tạ Vi Ninh khó hiểu hỏi.
Nàng thật sự không hiểu.
Phong Thầm đối mắt với nàng, giờ phút này lại chẳng thể nói được một chữ nào.
Nếu trước khi xảy ra loại chuyện này, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-hoan-doi-than-the-voi-ma-ton/2962561/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.