Thủ vệ thấy ánh mắt Tôn chủ nhìn thẳng vào một chỗ, chấm bạc của ánh trăng hắt vào mắt hắn khiến người ta không thấy rõ cảm xúc bên trong, đêm lạnh lẽo thêm phần xa cách, càng hiện vẻ sâu không lường được.
Dù là kẻ ngu dốt không nhìn được sắc mặt người khác đi nữa, giờ phút này cũng nhìn ra được sự phẫn nộ trên nét mặt Tôn chủ bọn họ.
Hắn lau mồ hôi lạnh, gọi mấy huynh đệ rồi chạy như bay, mượn lực từ tường bước nhanh lên, lớn tiếng gọi: "Tả hộ pháp, Hữu hộ pháp, đừng đánh nữa! Tôn chủ có việc mời hai người đến."
Đoạt Kiêu cùng Kiếp Sát vừa nghe thấy, lập tức dừng tay.
Y phục trên người bọn họ đều rách bươm, mùi máu nồng nặc, có không ít vết thương lộ ra phần thịt, khuôn mặt còn chưa hoàn toàn thu liễm sự máu chiến, thở hổn hển mấy hơi, sau khi nhìn nhau liền vội vàng tới viện Ma Tôn, ngừng trước mặt Tạ Vi Ninh, quỳ một gối hành lễ: "Tôn chủ!"
Tạ Vi Ninh cười lạnh nói: "Đánh rất giỏi nhỉ?"
Đoạt Kiêu và Kiếp Sát đồng thời rùng mình, sau lưng lạnh lẽo, nhất thời có chút không hiểu câu hỏi này của Tôn chủ.
Tạ Vi Ninh thấy bộ dáng này của bọn họ liền biết trong lòng bọn họ căn bản không nhận ra tầm quan trọng của chuyện này. Vì giấc ngủ về sau của mình mà nghĩ, nàng hạ quyết tâm muốn giải quyết vấn đề căn bản trong một lần.
Nàng tay hơi nâng lên ra hiệu, thủ vệ bên cạnh không biết thế nào đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-hoan-doi-than-the-voi-ma-ton/2962554/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.