Sau khi Tạ Vi Ninh nói xong, vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, cố gắng nhíu mày thật chặt, để nổi bật ra sự phiền chán và thiếu kiên nhẫn của Ma Tôn.
Chử Vũ yên lặng nhìn "hắn".
Tạ Vi Ninh hoàn toàn có thể nắm vững, vẫn giữ được dáng vẻ này, thậm chí còn thể hiện ra tư thái của Ma Tôn.
Còn trên dưới đánh giá nàng ta, đang muốn nói chi bằng nàng ta đến thăm Tam trưởng lão trước để đuổi người đi, Chử Vũ liền cong mắt, nói trước: "Là ta nói bậy rồi. Tôn chủ, ta vừa trở về vẫn chưa kịp tìm phụ thân, hẳn là ông ấy cũng rất nhớ ta, ta cũng nên qua đó xem thử. Nếu Tôn chủ có việc phân phó thì cứ sai người tới gọi ta là được."
Vừa nói xong, nàng hơi hành lễ, không cung kính như Ma tu khác, có vẻ hơi tùy ý.
Lúc nàng ta xoay người rời đi, Tạ Vi Ninh vô tình nhìn thấy trên nửa cổ tay lộ ra ngoài của nàng ta có một lớp vảy mỏng màu xanh đậm, liền trầm tư.
Hoàn toàn khác với mỗi một Ma tu mà nàng từng gặp qua.
Sau khi rẽ ngoặt, cách xa tầm mắt, biểu tình của Chử Vũ nháy mắt nhạt đi, nụ cười biến mất, sau đó dâng lên một cơn tức giận nhàn nhạt.
Một tiểu thị nữ chờ ở ven tường cách đó không xa, nhìn thấy nàng đi ra vội vàng lên đón, nhỏ giọng nhắc nhở: "Biểu tình, chú ý biểu tình."
Đúng lúc trước mặt có một đội ma quân tuần tra đi tới, gương mặt Chử Vũ cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-hoan-doi-than-the-voi-ma-ton/2962502/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.