Quá xấu hổ.
Sao người này có thể quá đáng vậy, đến giường cũng không chờ được trực tiếp...
Khương Lan không nghĩ nổi nữa, lúc chỉ có hai người dùng cơm, nàng ậm ờ mở lời để dời đi sự chú ý của mình: "Hình như sáng nay chàng đã lên triều?"
Nàng bỗng nhớ ra còn có chuyện này, sự chú ý thật sự bị dời đi, ngó qua nam nhân bên cạnh đang từ tốn dùng cơm. So với nàng bối rối thì hắn vô cùng bình tĩnh, quậy cả đêm sáng sớm còn lên triều được.
"Ùm."
Tiêu Quân Dục hờ hửng đáp, cũng tùy tiện nói: "Cũng chỉ là lên nghe chút thôi"
Khương Lan ngẫm lại thì với tình huống của hắn bây giờ đúng thật là chỉ lên nghe thôi, đến hoàng đế cũng không muốn giao quyền gì cho hắn.
Trong khi theo nàng biết thì thái tử còn giữ chức vị trưởng ngự lâm quân. Tam hoàng tử Tiêu Quân Địch cũng có chức vị trong tay, nàng nhớ là vậy nhưng lại không nhớ rõ là cái gì.
Cơ mà chắc Tiêu Quân Dục chẳng định làm gì, nên không có cũng chẳng sao nhỉ. Nếu không phải hoàng đế đòi thì hắn chả định lên triều.
"Đúng rồi, lát nữa thiếp muốn ra ngoài mua điểm tâm"
Khương Lan bỗng nhiên nhớ ra mình còn cuộc hẹn với An Thiên Tầm.
Thấy nàng cẩn trọng như vậy nàng cũng bất giác tò mò muốn biết nàng ấy sẽ nói gì với nàng. Quan trọng nhất là rõ ràng hai người chưa từng có giao tiếp với nhau nhưng nàng ấy có vẻ thân cận với nàng, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3742407/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.