Khi Cố Mạc Chi tỉnh lại, đập vào mắt là căn phòng lạ lẫm. Cả căn phòng chỉ toàn là mùi hương của nam nhân, hay nói cách khác là của Bạch Lăng Đằng. Căn phòng lấy màu xám đen làm chủ đạo, toát ra mùi thanh lịch, giản dị mà sang trọng. Giường lớn chiếm hầu hết không gian phòng, gần giường là ban công rèm che chắn kín đáo. Phòng không sáng, chỉ bật đèn ngủ, ánh trăng nhỏ men theo kẽ hở của rèm chiếu vào, hiện giờ đã là buổi tối.Đầu Cố Mạc Chi đau như búa bổ, chân tay mềm nhũn, mệt mỏi. Có lẽ là tác dụng phụ của thuốc mê, hoặc do cô đã nằm như vậy cả ngày. Vết thương đã được băng lại gọn gàng, sạch sẽ, nhưng vẫn có cảm giác đau nhói.
Còn chưa kịp định hình, cửa phòng nhẹ nhàng mở, Bạch Lăng Đằng bước vào, gương mặt lạnh tanh trước đó đã trở nên dịu dàng. Cố Mạc Chi biết, đó chính là chiếc mặt nạ thứ hai của hắn.
Bạch Lăng Đằng cùng đám người nam chính khác đều giống nhau, đều có một đặc điểm là có nhiều mặt. Qua quá trình sinh sống và quan sát, cô nhận thấy hai gương mặt mà bọn họ thường xuyên biểu hiện ra nhất chính là lạnh lùng tàn nhẫn và dịu dàng toả nắng. Dung Giai cũng vậy, nhưng hắn so với Bạch Lăng Đằng có phần điên cuồng và sự chiếm hữu cao hơn. Hắn thô lỗ dùng cách dễ dàng nhất, cũng là phương pháp đáng hận nhất để có được Cố Mạc Chi, đó chính là thân thể. Bạch Lăng Đằng không như vậy. Hắn quỷ quyệt, xảo trá và cũng thông minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778884/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.