Dung Khiêm như đã biết trước, chỉ cười nhẹ nói, nhưng ánh mắt cùng anh trai của mình đã nồng nặc mùi thuốc súng."Không cần thiết, dù sao khi đi cũng không tiễn, khi về càng không đi."
Dung Giai nhíu mày, mắt liếc tới cậu trai trẻ phía sau, cảm thấy quen mắt, có chút hoài nghi hỏi.
"Tên đó là ai?"
Phong Vũ dơ tay chào, cười tươi.
"Tôi là Phong vũ, rất vui được gặp mặt."
***
Cố Mạc Chi tỉnh dậy vì mùi hương của thức ăn quá hấp dẫn, cái bụng nhỏ của cô có chút không chịu nổi.
"Khiêm? Về khi nào vậy?"
Dung Khiêm cười cười, tạp dề mặc trên người hoàn toàn không phù hợp với gương mặt đẹp trai chút nào. Hắn dơ muỗng ăn trong tay lên, nói:
"Dậy rồi? Anh cùng hai tên này đang nấu ăn, em rửa mặt chút rồi tới ăn đi."
Cố Mạc Chi gật đầu, quay người rời đi.
Các món ăn được bày đẹp mắt trên bàn, món nào món ấy đều toả ra mùi hương vô cùng hấp dẫn, Cố Mạc Chi nhìn mà thèm, ngay lập tức động đũa. Cô cũng không để ý bên cạnh mình còn có ba người đàn ông so với thức ăn còn hấp dẫn hơn. Họ nhìn cô ăn cũng nửa bất lực, nửa nuông chiều.
"Không biết ai đó chăm sóc tiểu Chi nhà tôi ra sao, để em ấy đói thành như vậy."
Dung Giai nhíu mày nhìn Dung Khiêm. Đây là trực tiếp tuyên chiến?
"Tiểu Chi ngủ một mạch lâu, khi ngủ dậy đương nhiên sẽ cảm thấy đói bụng. Còn không biết ai đó tự ngộ nhận người phụ nữ của anh trai thành của mình."
Phong Vũ không tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778882/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.