Cố Mạc Chi dần tỉnh lại, trước mắt là khoảng không gian đen khịt, mơ hồ.Cô thử động đậy chân tay, không thể. Cổ tay đau nhức, cảm giác có sợi dây thừng đang buộc chặt vào đó. Quả nhiên...
Cố Mạc Chi không giãy giụa, cô ngồi im lặng ở đó, hệt như một xác chết.
Rốt cuộc, ngoài cửa có tiếng động, còn có tiếng mở cửa. Điều đầu tiên cô cảm nhận được là có rất nhiều người, hơn nữa, chủ yếu là đàn ông.
Đôi mắt được khai sáng, trước mắt Cố Mạc Chi hiện lên từng người. Khoảng năm người đàn ông, và một phụ nữ nhỏ bé đứng giữa.
Đàm Thanh Nhã.
Cô ta mỉm cười nhìn cô tràn đầy trào phúng, hoàn toàn không có biểu hiện sợ hãi của ngày hôm đó.
Cố Mạc Chi là cái thá gì? Cho dù có là Cố tổng danh tiếng vang dội thì đã sao? Khi tới cũng chỉ là nữ phụ, một nữ phụ không hơn không kém. Còn cô ga, Đàm Thanh Nhã, là nữ chính! Trên người cô ta có hào quang của nữ chính, không ai có thể làm hại, không ai có thể cản đường thành công!
"Cô không bất ngờ nhỉ?"
Ả châm chọc.
Cố Mạc Chi chỉ lạnh nhạt nhìn ả, con ngươi sắc bén như một lưỡi dao, khiến ả cảm tưởng như bản thân hèn mọn hơn bất kì thứ gì. Không sao, người sắp bị huy hoại thanh danh, nói nhiều vô ích, ả không tính toán.
"Đã đoán được người đến, có gì bất ngờ?"
Đàm Thanh Nhã tiến tới, gương mặt méo mó cực độ. Ả nắm tóc Cố Mạc Chi giật ra phía sau, tay khác vỗ vỗ gương mặt yêu nghiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778877/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.