Cố Mạc Chi xót xa nhìn Dung Khiêm. Hắn nói hắn yêu cô, người mà hắn yêu trước nay đều là cô! Nhưng tại sao cô không phát hiện ra, hắn cũng không tiết lộ? Nhưng cô dã sớm cơi hắn là người nhà, là bạn thân, là tri kỉ, là người quan trọng... Nói yêu không thể dễ dàng."Khiêm. Nghe mình nói. Khi còn ở bên ngoài, cậu vì mình mà kết thúc sinh mạng, biết mình lo lắng cỡ nào không? Khi biết cậu ở thế giới này, mình rất vui bởi vì mình không cô đơn, mình có cậu. Nhưng chúng ta chỉ là bạn thân, cùng lắm cũng chỉ là anh em với nhau..." 
Dung Khiêm rất cố chấp. Hắn nghe lời của Cố Mạc Chi không chữ nào lọt vào tai. Giờ phút này đây, chỉ biết hắn muốn cô, muốn Cố Mạc Chi muốn chết, hắn không muốn nam nhân khác động chạm vào một sợi tóc nào của cô... 
"Nhưng mình không như vậy. A Chi... Mình trước giờ chưa từng coi cậu là em gái... Mình coi cậu như món quà của thượng đế ban tặng, coi cậu như người phụ nữ mà cả đời này mình muốn yêu thương và bảo vệ..." 
Cố Mạc Chi bất lực nhìn hắn, sự lạnh lùng trong ánh mắt không còn nữa. Nhìn hắn như vậy, cô thật sự không đành lòng, không biết phải làm sao cho phải. 
"Khiêm... Vậy cứ coi như mình đêm nay là của cậu, vậy những đêm khác thì sao? Xuyên vào thân phận đặc biệt như vậy, việc mình hôm nay ngủ với người này, mai lại ngủ với người khác là một việc hết sức bình thường, cậu có thể chịu nổi sao?" 
"Mình là nữ phụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778867/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.