Kịch “ Cinderella” đã diễn ra trong tiếng hò reo của mọi người, ai nấy đều phấn khích. Chỉ có Cố Mạc Chi ngồi cạnh Cố Mặc cùng ba nam chủ khác là khó chịu không thôi. Cô sợ bản thân sẽ phát bệnh ngay tại nơi này, nên đã cố tình nhích ghế gần Cố Mặc, ánh mắt đáng thương:“Anh... Em không muốn xem kịch. Em không muốn nhìn thấy đôi mắt đó nằm trên gương mặt của tên kia...”. 
Cố Mặc ân cần trấn an cô: 
“ Vậy thôi. Em tựa vào vai anh ngủ đi. Bao giờ đến tiết mục nhạc thì anh gọi em dậy...”. 
Cố Mạc Chi gật đầu, tựa vào vai Cố Mặc để hắn khoác áo ngoài lên vai cô, để cô không bị trúng gió. Mà những lời này lại bị những người bên cạnh nghe thấy, tay nắm thành quyền. 
Thẳng đến lúc lâu sau, Mạc Chi bị đánh thức. Cố Mặc vẻ gấp gáp: “ Tiểu Chi! Anh... anh đột nhiên có việc gấp, phải đi ngay bây giờ. Đến tiết mục ca múa rồi, em ở đây ngoan rồi về. Đừng uống nhiều rượu...”. 
Mạc Chi cười thích thú: “ Anh đi đi. Hẳn là con nhóc đó rồi đúng không? Mới về nước mới ngày mà đã làm anh trai em biến thành như vậy rồi...”. 
Cố Mặc hơi đỏ mặt, ngại ngùng cười rồi rời đi. Ngay khi hắn vừa rời khỏi, bóng dáng quen thuộc liền tìm đến. “ Tiểu ...tiểu Chi... có thể để anh ngồi đây không?. 
Hạ Thừa Lạc ngại ngùng, gương mặt đỏ bừng như hai quả cà chua nói. 
Mạc Chi cười nhẹ: “Ngồi đi”. 
Dạ Tinh Hàm nhíu mày. Đã thân thiết đến mức này rồi sao? 
“ Sao hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778855/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.